Quan Khí​

Chương 326 : Bí thư tốt

Ngày đăng: 20:12 18/04/20


Sau khi kết thúc hội nghị, Lữ Kính Tân và Trương Tùng đều có việc đi rồi, Vương Trạch Vinh nhìn là biết bọn họ đều có quan hệ ở thủ đô. Nghĩ đến mình còn chưa đi qua nhà bố vợ, hắn đang chuẩn bị gọi điện thì Hạng Nam đã gọi điện đến.



Ngồi trên xe, Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh, nói:



- Mẹ con nghe nói con đến thủ đô, đã giục bố gọi điện cho con, Tiểu Mật cũng đã gọi đến.



Vương Trạch Vinh nói:



- Con đi theo lãnh đạo nên khó sắp xếp.



Hạng Nam nói:



- Hôm nay con nói rất tốt, đối với việc Luân chuyển đất đai nội bộ chính phủ có hai thái độ, hiện tại vẫn còn đang tranh luận, Phó thủ tướng Lục là người ủng hộ.



- À!



Trong lòng Vương Trạch Vinh khẽ động, hèn chi Phó thủ tướng Lục coi trọng việc này như vậy.



Nhìn thấy Vương Trạch Vinh đã hiểu rõ ý mình, Hạng Nam cười nói:



- Việc này con mới là người có lợi.



Xe chạy đến một vùng yên tĩnh, trước cổng có trạm gác, nhìn lại thấy là Hạng Nam mới cúi chào cho đi.



- Tiểu Trịnh, anh đi làm thủ tục cho Vương Trạch Vinh, tránh sau này Vương Trạch Vinh không được vào.



Ngồi ở vị trí phía trên cùng lái xe, thư kí lên tiếng. Hắn đã nghe nói Bộ trưởng có một cậu con rể, lúc này mới được gặp Vương Trạch Vinh.



Hứa Tố Mai đã sớm chờ trong nhà của Hạng Nam, nhìn thấy Vương Trạch Vinh vừa vào đến cửa, Hứa Tố Mai nồng nhiệt đón tiếp Vương Trạch Vinh ngay ở cửa vào, nhìn Vương Trạch Vinh nói:



- Ở huyện Đại Phường như thế nào, nếu không thì bảo ba cho con đến thủ đô làm đi, tội gì phải ở dưới huyện, khiến cho Tiểu Mật cũng không chịu đến thủ đô.



Vương Trạch Vinh nói:



- Ở huyện Đại Phường của con cũng khá phát triển.



Hạng Nam lại ngồi xuống rồi nói:



- Trạch Vinh cũng làm được rất nhiều, tôi đang suy nghĩ đề bạt giúp con tiến lên một bậc.



Hứa Tố Mai cười nói:



- Tâm Lam cũng nói rất nhiều cho tôi nghe về tình hình về Vương Trạch Vinh.



Chỉ vào ghế sô pha, Hạng Nam nói:



- Ngồi xuống nói chuyện.



Nhìn thấy Vương Trạch Vinh đã ngồi xuống, người giúp việc lập tức pha trà bưng lên.



Hạng Nam nói:



- Lần này việc Luân chuyển đất đai cuối cùng sẽ đi đến hai quan điểm trái ngược nhau. Một là không muốn thực hiện, và một nữa là có thể thực hiện và đưa lại nhiều kết quả tốt, ta muốn nghe ý kiến của con.



Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút nói:



- Ba à, con nghĩ việc Luân chuyển đất đai cũng không phải là việc tốt đối với tất cả các địa phương, cũng có sự khác biệt giữa các vùng, phải thực thi khác nhau, không thể vì sự ủng hộ mà có thể làm được việc này.



Vương Trạch Vinh có quan điểm này đã vượt ra ngoài dự đoán của Hạng Nam, khiến ông cảm thấy rất có hứng thú.



Tiếp theo, Vương Trạch Vinh thẳng thắn nói:



- Từ tình hình cụ thể, đối với người nghèo thì việc Luân chuyển đất đai phải giúp họ vượt ra khỏi nghèo đói, như vậy mới là có lợi. Còn đối với những vùng kinh tế phát triển thì công tác này lại không phải là việc tốt. Như vậy kinh phí cho lưu chuyển sẽ trở thành một vấn đề, sẽ nảy sinh ra sự tranh giành lợi ích, giải quyết sẽ gặp phải phiền phức.



Nhìn thấy Hạng Nam đang lắng nghe, Vương Trạch Vinh nói tiếp:



- Tình hình ở huyện Đại Phường rất đặc thù, là vùng đất nghèo khó, tiền có được từ việc Luân chuyển đất đai đối với nông dân là cứu cánh, làm cho thu nhập bình quân của đa số nhân dân được nâng lên. Hiện tại để giải quyết công ăn việc làm cho người nghèo là một vấn đề lớn. Nếu tình hình khả quan, con sẽ cho tiến hành Luân chuyển đất đai, phát triển kinh tế, thu hút đầu tư, kích thích kinh tế. Làm được như vậy mới có khả năng đem kinh tế của toàn huyện phát triển đi lên, cũng là mới căn bản giải quyết được vấn đề ở nông thôn.



Hạng Nam gật đầu nói:



- Con nói có lí, không thể tiến hành đồng nhất, phải có biện pháp khác nhau tùy vào hoàn cảnh cụ thể.



Vương Trạch Vinh nói:



- Vấn đề là nhận thức, theo con đây là công việc có tính hệ thống, điểm mấu chốt nữa là còn phải tùy vào phương thức tiến hành.



Hạng Nam hỏi:



- Theo con thì đâu là điểm căn bản nhất đối với các địa phương?



Vương Trạch Vinh nói:



- Căn cứ vào việc con làm thì con cho rằng, điểm cơ bản ở đây trước hết không phải là vấn đề Luân chuyển đất đai mà là lưu chuyển sức lao động. Với nông dân nên tiến hành hợp tác hóa, tập trung ruộng đất, điều này không những làm giảm phương thức lao động thủ công, mà còn phát huy được kinh nghiệm và kĩ năng làm ruộng, trồng trọt của những người nông dân nghèo. Thông qua hợp tác hóa có thể thành lập một tổ chuyên huấn luyện về kĩ thuật hiện đại cho đội ngũ lao động, ruộng đất có thể đem lại thu nhập ổn định cho người dân, thực hiện công bằng xã hội. Thông qua kinh doanh ở quy mô lớn để có thể làm giảm phí sản xuất, trên cơ bản có thể trù tính thiết kế lại quy hoạch đồng ruộng, cũng có thể lợi dụng sự tập trung của tài nguyên nông nghiệp để phát triển nền nông nghiệp sinh thái.




Đỗ Thủ Như vỗ vào tay Mã Giới Yên nói:



- Công tác Đảng với nhiệm vụ rất quan trọng, phải gánh vác nhiều trách nhiệm.



Mã Giới Yên nói:



- Tôi nhất định nghe theo chỉ thị của lãnh đạo.



Giọng điệu của hắn có ý nịnh bợ.



Vương Trạch Vinh nghe nói như thế, liền nhìn xem quan khí của Mã Giới Yên, thấy quan khí của Mã Giới Yên hướng gần về phía Đỗ Thủ Như, hơn nữa lại có phần đi ngược chiều với quan khí của mình, trong lòng Vương Trạch Vinh ngạc nhiên.



Nhìn thấy Mã Giới Yên đang tỏ vẻ lấy lòng Đỗ Thủ Như, Vương Trạch Vinh có chút nghi ngờ. Xem chừng Mã Giới Yên nghĩ rằng mình sẽ phải đi, nên hi vọng được Đỗ Thủ Như ủng hộ, vì thế cố lấy lòng hắn.



Vương Trạch Vinh cũng không cho rằng Mã Giới Yên là khó hiểu. Trước vị trí Bí thư huyện ủy hấp dẫn như thế, người làm trong chốn quan trường có mấy ai bỏ qua.



Xem ra Đỗ Thủ Như cũng thực sự rất bản lĩnh, không ngờ là đã có tiếng nói đối với một số người.



Đi đến Chu Thiến Dao, Đỗ Thủ Như càng nhiệt tình nói:



- Chánh văn phòng Tiểu Chu, thay mặt tôi hỏi thăm tới bố của cô nhé.



Hắn ta biết về hoàn cảnh gia đình của Chu Thiến Gia, đối với con gái của Trưởng ban thư kí tỉnh ủy, hắn không thể không coi trọng.



Chu Thiến Dao cười gật gật đầu nói:



- Hoan nghênh Bí thư Đỗ đến huyện Đại Phường kiểm tra công tác.



Nghe Vương Trạch Vinh và Mao Hiếu Lễ báo cáo các hạng mục công tác, Đỗ Thủ Như lại kiểm tra tình hình các hạng mục công tác đã triển khai. Đặc biệt nhìn thấy sự phát triển kinh tế của huyện Đại Phường bấy giờ hơn rất nhiều so với trước đây, nên không thể không bội phục công tác của Vương Trạch Vinh ở Đại Phường. Nhìn huyện Đại Phường phát triển đủ nói lên năng lực của Vương Trạch Vinh.



Ngồi trong nhà khách, Đỗ Thủ Như nói với Vương Trạch Vinh:



- Trạch Vinh à, sau khi hội nghị lưu chuyển đất đai kết thúc, Trung ương hẳn sẽ nhanh chóng thực thi chính sách. Đây không chỉ là cơ hội cho Quán Hà, cũng là cơ hội của rất nhiều cán bộ. Phải nắm bắt cơ hội để không ngừng phát triển, những cơ hội như thế phải chuẩn bị nhân lực.



Vương Trạch Vinh nói:



- Huyện Đại Phường phát triển là nhờ vào sự ủng hộ của các cấp lãnh đạo, ý kiến chỉ đạo của Bí thư chúng tôi sẽ nghiêm túc tiếp thu.



Nhìn nhìn Vương Trạch Vinh, Đỗ Thủ Như nói:



- Nhìn sự phát triển của huyện Đại Phường, tôi có cảm giác rằng muốn phát triển phải có những ý tưởng linh hoạt, Trạch Vinh chính là người có đầu óc linh hoạt.



Từ phòng Đỗ Thủ Như đi ra, Vương Trạch Vinh kiểm tra lại công tác tiếp đãi, rồi liền quay về. Hôm nay, lời nói của Đỗ Thủ Như ngầm có ngụ ý. Khi nhìn qua quan khí của Đỗ Thủ Như, thấy quan khí của hắn và mình đang có hướng ngược nhau, đây cũng không phải là chuyện tốt.



Nghĩ đến việc cả Trương Tùng và Đỗ Thủ Như cứ lôi kéo mình, trong lòng Vương Trạch Vinh có chút khó chịu.



- Dũng Đình, cậu lái xe về trước đi, tôi sẽ đi bộ.



Vương Trạch Vinh liền xuống xe.



- Bí thư Vương, trời tối như vậy không an toàn, tôi đi cùng ngài?



Long Dũng Đình có chút lo lắng.



Lắc đầu Vương Trạch Vinh nói:



- Không sao đâu, điện sáng choang thế này mà xảy ra chuyện gì, cậu đi đi, tôi muốn được yên tĩnh một lúc.



Nhìn thấy Vương Trạch Vinh như vậy, hắn thấy đường phố cũng đông đúc, nên nghĩ chắc cũng không có chuyện gì. Long Đình Dũng đành lái xe đi.



Tìm một gốc cây già bên đường phố hắn ngồi xuống. Nhìn thấy cảnh náo nhiệt phố xá của huyện Đại Phường, tâm tư của Vương Trạch Vinh sớm nghĩ đến tình hình bên trong của Đỗ Thủ Như và Trương Tùng.



Hắn đã âm thầm xem xét qua quan khí của hai người. Theo quan khí thấy được tình hình của hai người cũng chênh nhau không quá lớn. Tuy rằng Đỗ Thủ Như có mạnh hơn một chút, nhưng tình hình quan khí của Trương Tùng lại đang tăng trưởng. Đây cũng không phải là một hiện tượng tốt. Quan khí của hai người bành trướng giống nhau. Một khi bắt tay vào thì ở Quán Hà nhất định xuất hiện tranh đoạt quyền lực. Ở vào tình huống này thì mình có về phe nào cũng đều không tốt lắm. Hắn cũng không hi vọng lâm vào cuộc chiến giữa hai người bọn họ.



Châm một điếu thuốc, Vương Trạch Vinh hút liền một hơi. Lời nói của Hạng Nam lại hiện ra bên tai, sau lưng hai người là thế lực của hai dòng họ, mà hiện tại không bên nào mạnh, đang trong xu thế suy tàn. Ban đầu chính mình là thủ hạ của bọn họ, đây chính là biểu hiện Hạng gia yếu thế, làm không tốt sẽ khiến người khác chê cười Hạng gia.



Thầm than một tiếng, mỗi động tác của mình lúc này đều ảnh hưởng đến gia tộc, rốt cuộc thì đáng mừng hay đáng lo?



- A! Bí thư Vương, sao anh lại ngồi đây một mình?



Đột nhiên bên cạnh lại vang lên giọng nói quen thuộc.



Vương Trạch Vinh vừa ngẩng đầu đã thấy cô diễn viên múa xinh đẹp Hoàng Phủ Nhược Lệ. Thấy Hoàng Phủ Nhược Lệ đã đứng bên cạnh mình hồi nào, tóc tung bay, quần áo bó sát người nổi lên những đường cong tuyệt mỹ của cơ thể.



Khẽ mỉm cười, Vương Trạch Vinh nói:



- Là Hoàng Phủ Nhược Lệ à, sao cô lại đến đây?



- Chị Phùng Phương rủ em đi hát Karaoke, em đang định đi thì gặp anh ngồi đây một mình, nếu rỗi đi chơi cùng em không?



Có thể gặp được Vương Trạch Vinh ở đây, Hoàng Phủ Nhược Lệ rất vui mừng. Sau khi gặp qua Vương Trạch Vinh lần trước, không lúc nào là cô không nghĩ đến sẽ được gặp lại Vương Trạch Vinh. Thấy Phùng Phương phát triển, trong lòng cô cũng có một mong ước. Tuy không biết vì sao Vương Trạch Vinh nâng đỡ Phùng Phương như vậy, nhưng có thể kết luận là: Chỉ cần Vương Trạch Vinh muốn giúp thì bất cứ ai hắn cũng có thể giúp trở thành lãnh đạo.