Quan Khí​

Chương 34 : Gặp mặt Bí thư huyện uỷ

Ngày đăng: 20:06 18/04/20


Cùng Chu Hồng Thiên lên huyện nhưng đối phương không nói gì, vì thế Vương Trạch Vinh cũng không tiện hỏi. Xe nhanh chóng đến huyện thành. Chu Hồng Thiên không đến Huyện ủy mà nói với lái xe:



- Quán trà Thiên Phương.



Có lẽ từng đến đây nhiều lần nên lái xe rất nhanh chạy đến quán trà.



Đến nơi, Chu Hồng Thiên đi trước, Vương Trạch Vinh rất khó hiểu theo sau.



Sau khi ngồi xuống, Chu Hồng Thiên gọi ấm trà.



Cảnh quan quán trà này rất u nhã, Vương Trạch Vinh nghe người ta nói ở đây không chỉ có uống trà mà còn nhiều tiết mục đặc sắc.



Trong phòng, nhân viên phục vụ rất xinh đẹp rót trà xong rồi ra ngoài.



- Tiểu Vương, đợi bí thư Cố đến.



Chu Hồng Thiên mỉm cười nói với Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cuối cùng biết mục đích mà Chu Hồng Thiên đưa mình đến đây.



Nghe Chu Hồng Thiên nói như vậy, Vương Trạch Vinh giật mình, trong đầu rất nhanh suy nghĩ. Cố Hồng Quân đến đây gặp mình, việc này rất kỳ dị. Lúc này trong huyện xuất hiện rất nhiều vấn đề, Cố Hồng Quân muốn gặp mình có ý gì không? Vương Trạch Vinh không khỏi có chút kích động.



Trong lòng tuy giật mình nhưng ngoài mặt Vương Trạch Vinh không có biến hoá gì. Hai mắt hắn nhìn Chu Hồng Thiên, cùng đợi với đối phương. Hắn tin Chu Hồng Thiên đưa mình đến đây nhất định sẽ nói nguyên nhân ra với mình.



Thấy vẻ mặt Vương Trạch Vinh không có gì biến hoá, Chu Hồng Thiên không khỏi than thở dù sao cũng là người có chỗ dựa cần gì phải sợ hãi. Trước đây sao mình không nhìn ra nhỉ.



- Tiểu Vương, tôi đã đề cử cậu với bí thư. Bí thư rất hứng thú với cậu. Lần này là do bí thư đưa ra yêu cầu gặp cậu, thể hiện cho tốt.



Chu Hồng Thiên biết Cố Hồng Quân muốn gặp Vương Trạch Vinh với mục đích là coi trọng chỗ dựa sau lưng Vương Trạch Vinh. Có lẽ Cố Hồng Quân muốn dùng Vương Trạch Vinh. Nghĩ đến trong xã sẽ thừa chức phó chủ tịch xã, Chu Hồng Thiên càng thêm hiểu rõ ý đồ của Cố Hồng Quân.



Ngồi không lâu sau thì cửa phòng được mở ra. Cố Hồng Quân mỉm cười từ ngoài đi vào.



Lần này chỉ có một mình Cố Hồng Quân đi vào. Thư ký và lái xe đều ở ngoài.



- Bí thư Cố.
Chu Hồng Thiên không hiểu hết, nghe xong lời này của Vương Trạch Vinh, Chu Hồng Thiên nghĩ rằng Vương Trạch Vinh có ý từ chối dựa dẫm. Vì thế trên mặt liền tỏ vẻ khó chịu.



Vương Trạch Vinh nâng cốc lên không ngừng uống. Cố Hồng Quân lại hút thuốc.



Cố Hồng Quân bây giờ có chút khó khăn. Sau khi bí thư thị ủy bị đổi đi, hắn mất sự ủng hộ mạnh. Trương Thuận Tường và Trịnh Chí Minh bây giờ hợp sức đang không ngừng tranh quyền đoạt lợi với mình. Cố Hồng Quân muốn mau chóng thay đổi tình hình trước mặt.



Nhìn Vương Trạch Vinh bất an ngồi ở trước mặt, Cố Hồng Quân thở dài một tiếng. Tất cả xem ra phải dựa vào người thằng ranh này. Nếu như có thể qua Vương Trạch Vinh để kết nối với Trương Tất Trường, tất cả sẽ thay đổi. Đương nhiên tình hình trước mắt thì tốt nhất là Vương Trạch Vinh không bị người của đối phương lôi kéo.



- Tiểu Vương, nghe lão Chu nói thành tích của cậu ở xã Hoàn Thành rất tốt, phải chuẩn bị nhận trọng tránh nặng hơn.



Cố Hồng Quân nghiêm túc nói với Vương Trạch Vinh.



Như vậy cũng được sao? Vương Trạch Vinh còn tưởng rằng mình dù không đắc tội cũng làm Cố Hồng Quân khó chịu. Nhưng không ngờ Cố Hồng Quân lại nói sẽ tăng trọng trách cho mình.



- Bí thư Cố, tôi nhất định chăm chú làm việc, quyết không làm tổ chức bị loạn.



Vương Trạch Vinh cũng không biết mình nên nói gì. Mục đích của Cố Hồng Quân xem ra là không hy vọng mình qua lại tốt với đám người Trịnh Chí Minh. Nhưng mình ở trong xã Hoàn Thành, sao có thể không cùng một chỗ với Hòa Quốc Hùng – người của Trịnh Chí Minh.



- Hôm nay cứ như vậy đi. Tiểu Vương, sau này có việc trực tiếp đến tìm tôi, phải tin vào tổ chức.



Cố Hồng Quân trước khi đi còn thân thiết vỗ vai Vương Trạch Vinh. Sau khi biết Vương Trạch Vinh và Hòa Quốc Hùng không phải quá thân, hắn liền có biện pháp.



Chu Hồng Thiên rời đi, Chu Hồng Thiên còn không rõ thái độ của Cố Hồng Quân. Nói Cố Hồng Quân khó chịu với Vương Trạch Vinh, nhưng lúc gần đi lại nói sẽ đề bạt Vương Trạch Vinh. Nói hài lòng thì lại không phù hợp với việc Vương Trạch Vinh không chịu dựa vào.



- Tiểu Vương, bí thư Cố rất bận rộn mà dành thời gian gặp cậu đã nói rõ bí thư rất coi trọng cậu. Nhưng lời vừa rồi của cậu lại làm cho lãnh đạo thất vọng.



Chu Hồng Thiên bây giờ cũng không rõ cảm giác của mình với Vương Trạch Vinh. Thật lòng mà nói nếu không ghen ghét Vương Trạch Vinh là không thể. Chu Hồng Thiên chưa thấy Cố Hồng Quân đối đãi với ai khách khí như với Vương Trạch Vinh. Nghĩ tới vị quan to trên ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy kia, Chu Hồng Thiên thở dài một tiếng trong lòng. Ai bảo mình không có hậu trường mạnh như vậy!



Sau khi Cố Hồng Quân rời đi, Vương Trạch Vinh liền yên tâm. Hắn quan sát quan khí của mình thì thấy nó không những không yếu đi, mà còn dày đặc hơn một chút.



Chẳng lẽ mình sẽ tiến bộ.