Quan Khí
Chương 344 : Một lần gặp mặt mà xảy ra chuyện
Ngày đăng: 20:13 18/04/20
Ngày đó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Lương Minh Hỉ gọi Đỗ Thủ Như lên. Đỗ Thủ Như không biết Lương Minh Hỉ gọi mình lên làm gì, hắn vội vàng chạy lên.
- Ngồi xuống đi.
Đỗ Thủ Như ở trước mặt Lương Minh Hỉ thì rất cẩn thận, hắn chỉ dám ngồi nửa mông:
- chủ nhiệm Lương, ngài có gì cần sai bảo ạ?
Đỗ Thủ Như cẩn thận mà hỏi. Lương Minh Hỉ lấy một bản tài liệu ra đưa cho Đỗ Thủ Như rồi nói:
- Anh xem đi.
Đọc hết tài liệu trong tay, Đỗ Thủ Như nói:
- Chử Quốc Quân này thật sự tồn tại vấn đề sao?
Bản tài liệu toàn bộ liên quan đến Chử Quốc Quân, nội dung bên trong đủ để đối phó Chử Quốc Quân. Lương Minh Hỉ nói:
- Tôi chỉ muốn hỏi cậu có bao nhiêu quan hệ với tên Chử Quốc Quân này.
Thì ra là chủ nhiệm Lý lo mình có tham gia vào trong đó. Đỗ Thủ Như suy nghĩ một chút về quan hệ giữa mình và Chử Quốc Quân rồi nói:
- Gần đây trong công việc hắn rất ủng hộ tôi, còn đâu không có quan hệ gì khác.
Cẩn thận mà nói gần đây Chử Quốc Quân rất hay ủng hộ Đỗ Thủ Như. Nghĩ đến mình khó khăn lắm mới kéo được Chử Quốc Quân, bây giờ lại mất, tâm trạng Đỗ Thủ Như đúng là không tốt.
- Được, cậu phải chuẩn bị cho tốt. Chuyện phát triển như thế nào thì không ai có thể nói rõ.
Lương Minh Hỉ thở dài một tiếng. Ra khỏi nhà Lương Minh Hỉ, Đỗ Thủ Như không khỏi sợ hãi. Nếu đúng theo tài liệu thì nhất định Chử Quốc Quân sẽ xảy ra chuyện. Chử Quốc Quân xảy ra chuyện thì Quán Hà sẽ như thế nào? Thường vụ bỏ trống sẽ do ai thay thế?
Lương Minh Hỉ gọi Đỗ Thủ Như đến chỉ có một mục đích là hy vọng hắn không can thiệp vào việc này. Nghĩ đến lần trước Chử Quốc Quân giới thiệu một giám đốc trên tỉnh thành với mình, tên giám đốc kia đưa một tờ chi phiếu cho nhưng hắn đã từ chối, Đỗ Thủ Như không khỏi thầm may mắn.
Ngay khi Đỗ Thủ Như lên tỉnh thì Chử Quốc Quân cũng chạy đến nhà bí thư đảng ủy sở Công an Lô Chính Cường.
Từ sau khi dựa vào Lô Chính Cường, quan hệ giữa Chử Quốc Quân và Lô Chính Cường rất thân mật. Nhưng hôm nay Lô Chính Cường không ngồi nói chuyện trong phòng khách với Chử Quốc Quân như mọi ngày mà gọi hắn vào thư phòng. Lô Chính Cường có xuất thân là quân nhân nên sách không nhiều. Lô Chính Cường nghiêm mặt nhìn Chử Quốc Quân:
- Tiểu Chử, lần này trên tỉnh có người muốn nhằm vào cậu.
Chử Quốc Quân nói:
- Đám người Lý Trấn Giang không hài lòng vì tôi nghe lời ngài.
Người đầu tiên mà hắn nghĩ đến chính là Lý Trấn Giang.
- Tiểu Chử, hôm nay gọi cậu đến đây là tôi muốn hỏi cậu một chuyện. Cậu có nhận hối lộ của đám xã hội đen hay không?
Chử Quốc Quân xua tay nói:
- Quyết không có việc này, xin Bí thư tin tôi.
- Thật sự không có?
- Tôi xin lấy tư cách Đảng viên cam đoan.
- Nếu thật sự như vậy thì tôi yên tâm.
Lô Chính Cường nhìn chằm chằm Chử Quốc Quân một lúc rồi nói. Chử Quốc Quân mặc dù cam đoan với Lô Chính Cường như vậy nhưng hắn rất sợ. Sau khi đến Quán Hà, hắn kiêm chức bí thư đảng ủy và cục trưởng cục Công an thành phố nên mọi việc trong cục do hắn quyết định. Mặc dù đến không lâu nhưng đã được không ít chỗ tốt.
“Ai chỉnh mình đây?” Chử Quốc Quân âm thầm tự hỏi. Từ tài liệu có thể thấy kẻ muốn chỉnh hắn hiểu rất rõ về hắn.
Chử Quốc Quân tính đến những việc mình đã làm ở Quán Hà, Chử Quốc Quân về cư bản biết ai đang chỉnh mình. Chỉ có đám người Vương Trạch Vinh và Lý Trấn Giang. Nghĩ đến bọn họ, mắt Chử Quốc Quân liền hiện ra một tia ác độc. Lần này không biết chừng hắn sẽ xong đời.
Bí thư tỉnh ủy Phùng Nhật Hoa cũng nhận được tài liệu. Đây là tài liệu chuyển từ Ủy ban kỷ luật Trung ương xuống, bên trên đã viết rõ tỉnh Sơn Nam phải điều tra rõ ràng. Lương Minh Hỉ sau khi biết Đỗ Thủ Như không có giao dịch gì với Chử Quốc Quân liền báo cáo với Phùng Nhật Hoa. Nghe xong, Phùng Nhật Hoa nhìn Lương Minh Hỉ mà nói:
- Bộ máy Quán Hà điều chỉnh chưa đầy năm mà đã xuất hiện việc này, đây có lẽ là có người đứng sau giựt dây.
Lương Minh Hỉ đồng ý mà nó:
- Tôi cũng cho rằng như vậy, chỉ có người như vậy mới có tài liệu chi tiết như thế.
- Anh có ý kiến gì không?
Phùng Nhật Hoa hỏi.
- Tôi nghe Bí thư.
Lương Minh Hỉ căn bản không muốn nói nhiều.
- Điều tra rồi nói.
Phùng Nhật Hoa nói.
Tổ công tác Ủy ban kỷ luật tỉnh rất nhanh đến Thành phố Quán Hà và tiến hành điều tra Chử Quốc Quân. Ngay khi Tỉnh ủy bắt đầu đến điều tra chuyện về Chử Quốc Quân, Vương Trạch Vinh cũng lên tỉnh thành và đến nhà Trương Tất Tường. Trương Tất Tường nói:
- Chuyện của Chử Quốc Quân Quán Hà, cháu biết được bao nhiêu.
Vương Trạch Vinh biết Trương Tất Tường biết tình hình của mình nên không giấu:
- Về cơ bản cháu đều biết.
- Trạch Vinh, Chử Quốc Quân lần này về cơ bản không thể thoát. Nếu hắn bị bắt thì thường vụ Quán Hà sẽ thiếu đi một người.
Tào Hưng Hạo nói:
- Cậu không phải Phó thị trưởng sao, nói thân phận của mình ra thì không phải làm hắn sợ chết khiếp sao?
- Phó thị trưởng.
Nghe Tào Hưng Hạo nói, Lôi Đào trợn mắt há mồm. Hắn dù như thế nào cũng không ngờ bạn học không có chỗ dựa nào của mình lại thành Phó thị trưởng. Việc này không chỉ có hắn là chấn động, ngay cả Trương Trung Đông đang ngồi đó cũng đứng bật dậy. Sau khi thấy Nhâm Trạch Hải đưa thẻ công tác ra, hắn biết chức quan của mình quá nhỏ. Bây giờ biết Vương Trạch Vinh là Phó thị trưởng, trong đầu hắn đột nhiên nhớ lại mình đã nghe một chút tin tức về Vương Trạch Vinh. Hắn không khỏi thầm nghĩ “Sao mình không nghĩ ra hắn nhỉ”
Thành phố Quán Hà lần này coi như đã xảy ra một cơn động đất lớn. Bí thư đảng ủy cục Công an thành phố Chử Quốc Quân bị bắt. Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến Thành phố Quán Hà như thế nào thì không ai biết?
Đỗ Thủ Như và Trương Tùng càng thêm lo lắng quyền lực ở thành phố sau khi Chử Quốc Quân bị bắt. Đỗ Thủ Như đến Thành phố Quán Hà đã được gần năm nhưng các thường vụ Quán Hà vẫn không dựa vào hắn. Lúc đầu hắn nghĩ nhanh chóng khống chế được Quán Hà, bây giờ không thực hiện được. Hắn là người lo lắng hơn ai hết. Điều này nói rõ một vấn đề rất quan trọng đó là năng lực khống chế của hắn không tốt. Nếu tiếp tục như vậy thì người ở Thành phố Quán Hà sẽ thấy hắn như thế nào, chủ nhiệm Lương sẽ nhìn hắn như thế nào?
Đỗ Thủ Như vội vàng chạy đến tỉnh thành và đến ngay chỗ của Lương Minh Hỉ:
- Chủ nhiệm Lương, không biết ngài có chỉ thị gì với công tác của Quán Hà hay không?
- Tiểu Đỗ, lần này Chử Quốc Quân xảy ra chuyện, trên tỉnh đúng là có ý kiến với cậu.
Lương Minh Hỉ dừng một chút rồi nói tiếp:
- Đối với lãnh đạo một thành phố, đặc biệt là Bí thư thị ủy như cậu thì cấp trên đưa ra các tiêu chuẩn gì thì cậu phải biết. Đó chính là khống chế nơi mình quản lý. Tục ngữ nói phải đảm bảo yên bình cho một nơi, vậy làm như thế nào mới được như vậy? Cậu là Bí thư thị ủy mà không nắm giữ được thành phố mình quản lý, cấp trên sao có thể tin tưởng để cậu tiếp tục ngồi ở vị trí đó.
Nghe thấy trên tỉnh có cái nhìn với mình, Đỗ Thủ Như hốt hoảng nói:
- Chủ nhiệm Lương, ngài cũng biết những người ở Quán Hà không ai phục ai.
Lương Minh Hỉ xua tay mà nói:
- Chử Quốc Quân đã bị bắt, Tiểu Điền cũng sẽ được điều lên tỉnh.
Điền Giang Hồng sẽ bị điều đi đó là điều Đỗ Thủ Như không ngờ đến. Hắn rất chấn động.
- Tiểu Đỗ, phải đoàn kết tất cả lực lượng có thể đoàn kết. Triển khai công việc chỉ dựa vào một mình cậu thì không được.
Đỗ Thủ Như từ trên tỉnh về liền lập tức gọi điện cho Vương Trạch Vinh.
- Trạch Vinh, lâu rồi anh em ta không ngồi với nhau, hôm nay chúng ta gặp mặt chút.
Vương Trạch Vinh không hiểu ý của đối phương nên nói:
- Bí thư Đỗ đã gọi thì tôi lập tức sẽ đến.
Lời nói của Lương Minh Hỉ làm cho Đỗ Thủ Như hiểu rõ nguyên nhân mà mình vẫn chưa có thể chính thức nắm giữ Quán Hà vào tay. Đó là hắn vẫn luôn bài xích Vương Trạch Vinh. Nếu như năng lực của Vương Trạch Vinh quá mạnh mà không ngăn cản được thì sao không lợi dụng hắn để mà khống chế Quán Hà. Điều này làm cho Đỗ Thủ Như muốn thể hiện ý tốt của mình đối với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, công tác gần đây có thuận lợi chứ.
Đỗ Thủ Như và Vương Trạch Vinh uống vài chén liền hỏi.
- Điểm quan trọng của công tác Luân chuyển đất đai đó là cho thuê được ruộng đất, điều này cần phải có các nhà đầu tư lớn tham gia. Bây giờ cả nước đều tiến hành triển khai công tác này nên Quán Hà cũng gặp nhiều khó khăn.
Vương Trạch Vinh nói. Đỗ Thủ Như rót rượu vào chén cho Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Triển khai công tác là cả một quá trình, không cần phải quá gấp. Cậu cần anh ủng hộ gì thì cứ nói, anh sẽ toàn lực ủng hộ cậu.
Nghe thấy lời này, Vương Trạch Vinh cảm thấy tâm trạng Đỗ Thủ Như đã thay đổi hơn trước nhiều nên nói:
- Cảm ơn Bí thư Đỗ đã ủng hộ.
- Cậu đó, sao lại gọi anh là Bí thư Đỗ. Đã nói nếu chỉ có hai người thì gọi anh là Đỗ ca cho thân thiết cơ mà.
Vương Trạch Vinh thực ra cũng muốn cải thiện quan hệ với Đỗ Thủ Như. Người ta dù sao cũng là Bí thư thị ủy.
- Như vậy gọi anh là Đỗ ca.
Vương Trạch Vinh cười nói.
- Vậy mới được chứ.
Đỗ Thủ Như cười tươi ra mặt mà nói:
- Trạch Vinh, năng lực công tác của cậu rất mạnh, có danh tiếng rất lớn trong mắt quần chúng nhân dân. Thị ủy dự định sẽ tăng thêm trọng trách cho cậu. Tôi sẽ báo cáo tình hình của cậu lên cấp trên.
- Cảm ơn Đỗ ca đã giúp.
Vương Trạch Vinh biết đây là Đỗ Thủ Như muốn ủng hộ mình vào thường vụ nên nói:
- Thực ra tôi vẫn luôn kính trọng Đỗ ca. Tôi vẫn luôn ủng hộ công tác của anh.
Vương Trạch Vinh nhận được chỗ tốt nên biết mình cũng cần thể hiện một chút. Đỗ Thủ Như nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy liền yên tâm. Vương Trạch Vinh nếu như thật sự ủng hộ hắn thì tình hình Quán Hà nhất định sẽ có thay đổi rất lớn.
Hai người ngồi một lúc nữa rồi rời đi. Ngồi trong xe, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ đôi khi thỏa hiệp cũng là một biện pháp. Hôm nay nói chuyện với Đỗ Thủ Như thì rõ ràng thấy hắn ta muốn liên minh với mình. Mà mình nếu có Đỗ Thủ Như trợ giúp thì công tác tiếp theo sẽ càng thêm thuận lợi, điều này rất có lợi cho mình. Vương Trạch Vinh về nhà tắm rồi dựa lưng vào sô pha xem Tv. Bây giờ trên Tv nói rất nhiều đến chính sách Luân chuyển đất đai.
Vương Trạch Vinh thấy các nơi tuyên truyền rất nhiều, hắn biết đây là điểm mình vẫn coi nhẹ. Công việc dù là đang làm nhiều nhưng lại không tiến hành tuyên truyền. Vương Trạch Vinh nghĩ đến lần trước Trương Tất Trường nhắc đến Huyện Đại Phường, hắn quyết định phải đến Huyện Đại Phường xem một chút, thuận tiện hỏi xem vấn đề tuyên truyền.
- Phó thị trưởng Vương, tôi mát xa đầu cho ngài nhé.
Long Hương Băng thấy Vương Trạch Vinh nhăn mặt liền nhỏ giọng nói. Vương Trạch Vinh quay đầu lại thì thấy Long Hương Băng đang mặc một chiếc váy rộng nên không thể thấy các điểm nổi bật. Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu. Lần trước sau khi Long Hương Băng mát xa cho mình, hắn cảm thấy Long Hương Băng rất có kỹ thuật. Long Hương Băng đứng đằng sau Vương Trạch Vinh rồi bắt đầu xoa bóp, trong lòng nàng thấy rất vui vẻ vì đã giúp được người trong mộng. Kỹ thuật của Long Hương Băng rất tốt, đầu của Vương Trạch Vinh cứ để thẳng đứng nên hơi khó chịu. Vì vậy Long Hương Băng hơi ấn đầu Vương Trạch Vinh vào ngực mình.
Mới đầu Vương Trạch Vinh còn không chú ý nhưng rất nhanh hắn thấy đầu mình dựa vào giữa hai bộ phận mềm mại.