Quan Khí
Chương 361 : Mưu đồ
Ngày đăng: 20:13 18/04/20
Sau một hồi, Trương Tùng rõ ràng đã chuếnh choáng, nhìn Vương Trạch Vinh nói:
- Làm lãnh đạo thật sự là rất mệt, khi có cơ hội cần phải cố gắng hưởng thụ mới được. Chú còn trẻ, tôi thì không được rồi, tuổi càng cao thì bệnh tật lại càng nhiều hơn!
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Trương ca sao lại nói như thế, anh sao có thể là già được chứ! Phạt rượu, phạt rượu!
Trương Tùng cười ha ha nói:
- Được, được, có sự ủng hộ của chú thì lão ca này còn có thể cạn một trận nữa.
Uống cạn chén rượu, Trương Tùng hỏi:
- Trạch Vinh, tôi nghe Đặng Tiến Triệu ở văn phòng nói chú không muốn sửa sang lại văn phòng?
Vương Trạch Vinh biết chánh văn phòng ủy ban Đặng Tiến Triệu đã sớm đầu nhập về bên Trương Tùng, đoán là hắn đã báo cáo chuyện mình không sửa sang lại văn phòng với Trương Tùng, khẽ mỉm cười nói:
- Cũng không phải chuyện gì quá lớn cả, chỉ là một văn phòng thôi, miễn là có thể làm việc là được rồi.
Trương Tùng nói:
- Trạch Vinh à! Lão Đặng cũng là có ý tốt mà thôi, có một số việc cũng không cần phải so đo với bọn họ quá. Từ sau lần phó thị trưởng Giang Duy xảy ra chuyện, văn phòng của hắn vẫn để không. Nếu chú không ngại thì tôi bảo bọn họ sửa sang lại căn phòng đó cho tốt, chú ra phòng ở giữa làm tạm, thế nào?
Trong lời nói lộ rõ ý muốn nắm giữ công tác ủy ban. Nghe thấy Trương Tùng nói như vậy, người khác thì còn e ngại văn phòng kia ảnh hưởng bởi việc Giang Duy bị bắt, còn bản thân mình có khả năng nhìn rõ quan khí thì sao lại sợ được. Về vấn đề này Vương Trạch Vinh cũng không muốn nói nhiều, cười nói:
- Cứ theo Trương ca sắp xếp vậy.
Trương Tùng cười to nói:
- Như vậy là được rồi, bên ủy ban tôi còn có nhiều chỗ cần nhờ cậy, môi trường làm việc có tốt thì cũng có lợi cho việc đề cao hiệu quả công việc. Bên trong văn phòng mới có phòng nghỉ, phòng tắm, khi mệt mỏi có thể thư giãn, cân bằng một chút. Cậu phải biết rằng những công việc lớn của Quán Hà còn đang chờ cậu tới làm đó. Thái tổ đã từng nói, thân thể là tiền vốn của cách mạng mà.
- Quan hệ của Trạch Vinh rộng thật! Tôi còn tưởng rằng đây là một trung tâm mới mở, hẳn là không thể gặp được người quen nào, không ngờ anh lại quen với ông chủ chỗ này!
Vương Trạch Vinh cũng cười nói:
- Chỉ là một người quen ở trên tỉnh mà thôi, cũng mới gặp được lúc vào cửa.
Bốn cô gái, hai người một bên, đang chuẩn bị hầu hạ thì Vương Trạch Vinh phất phất tay nói:
- Các cô cứ ra ngoài trước đã.
Một cô gái nói:
- Ông chủ nói, chúng tôi nhất định phải hầu hạ các ngài thật tốt.
Phan Tiến Di nói:
- Trạch Vinh, bỏ đi, cứ để các cô này làm việc của họ, chúng ta nói chuyện phiếm đi.
Nằm ở trên ghế, nghe tiếng nhạc du dương, ngửi mùi hoa, lại có gái đẹp matxa chân dịu dàng, đây là một loại hưởng thụ cực khoái.
- Hôm nay lão Trương mời tôi ăn cơm.
Vương Trạch Vinh nói, tay đang định lấy thuốc lá thì một cô gái đã đưa lên, cũng châm lửa giúp hắn. Hút một hơi, Vương Trạch Vinh tiếp:
- Hắn cần có sự ủng hộ của chúng ta, có thể nghĩ cách an bài một số người.
Ánh mắt Phan Tiến Di sáng bừng, nói:
- Việc này có thể, bắt tay giành thắng lợi có thể làm.