Quan Khí
Chương 405 : Chuẩn bị cho dò xét
Ngày đăng: 20:14 18/04/20
Vương Trạch Vinh cũng không biết kinh văn như thế nào, mới đầu nghe thì không quá để ý. Nhưng nghe một lúc, hắn cảm thấy tâm trạng mình đã bình tĩnh hơn nhiều.
Vương Trạch Vinh thầm nghĩ kinh phật khá được, không ngờ còn có thể làm tinh thần thả lỏng, về sau phải nghe nhiều một chút mới được.
Vương Trạch Vinh nhắm mắt lẳng lặng lắng nghe, hắn cảm thấy tinh thần mình rất sảng khoái. Vì nhắm mắt nên Vương Trạch Vinh liền quan sát quan khí của mình. Thời gian này hắn ít khi quan sát quan khí của mình. Sau khi làm phó thị trưởng thường trực, quan khí của hắn ít có thay đổi. Theo Vương Trạch Vinh nghĩ thì trong thời gian ngắn quan khí sẽ không thay đổi nhiều.
Vương Trạch Vinh cẩn thận quan sát thì đột nhiên phát hiện ra quan khí của mình đang có chút biến hoá.
LOại biến hoá này như có một lực lượng nào đó rót vào khiến quan khí trong cơ thể hắn càng lúc càng không ổn định.
Sao có thể như vậy?
Vương Trạch Vinh chưa từng thấy quan khí của mình như vậy bao giờ nên hơi hốt hoảng.
Vương Trạch Vinh có cảm giác rất kỳ lạ giống như quan khí của mình đã dung nhập vào tiếng kinh phật.
Bởi vì mọi người trong sân đều đang tụng kinh, xung quanh đều là tiếng kinh phật, Vương Trạch Vinh cảm thấy quan khí của mình đã rời khỏi cơ thể và bay trong sân.
Đây là cảm giác rất quái lạ, Vương Trạch Vinh biết rõ quan khí đã thoát khỏi cơ thể nhưng không phải không thể khống chế. Hắn biết quan khí của mình đã bằng một cách không thể giải thích liên lạc với hắn, hơn nữa liên lạc này rất chặt.
Tiếng kinh phật như là vật trung gian khiến quan khí của hắn đang tràn ngập trong sân.
Vương Trạch Vinh có thể biết rõ mỗi một người có phải thực sự tụng kinh hay không.
Tiếng tụng kinh đột nhiên ngừng lại, mọi người đang ngồi cũng đứng lên. Trong sân bắt đầu trở nên ồn ào huyên náo. Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí rất nhanh trở lại cơ thể mình, tất cả đều khôi phục bình thường. Cái cảm giác kỳ diệu vừa nãy đã không còn khi tiếng tụng kinh biến mất.
- Phó thị trưởng Vương, vừa nãy là Kim cương kinh, mời ngài vào trong ngồi.
Một vị hòa thượng đi đến mời Vương Trạch Vinh vào trong ngồi.
Vương Trạch Vinh nhớ kỹ tên đoạn kinh này nên nói:
- Đoạn kinh phật này nghe rất hay, không biết quý chùa có đĩa hay không. Tôi rất muốn cầm về để nghe.
Thấy Phó thị trưởng Vương có hứng thú với Kim cương kinh, mấy cao tăng càng thêm vui vẻ. Một hòa thượng nói:
- Phó thị trưởng Vương, đoạn kinh phật này có đĩa, tôi sẽ cho người mang đến cho Phó thị trưởng Vương.
Vương Trạch Vinh cười nói:
Hắn tưởng là cấp dưới hoặc ai đó nhờ nên gọi cho mình.
- Cục trưởng Hồng, tôi là Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh trầm giọng nói.
Nghe thấy giọng của Vương Trạch Vinh truyền tới, Hồng Đại Thăng không khỏi ngẩn ra một chút. Chẳng qua cũng may hắn phản ứng nhanh, vội vàng điều chỉnh giọng nói. Hồng Đại Thăng cung kính nói:
- Phó thị trưởng Vương có gì cần sai bảo.
Hồng Đại Thăng đang thầm tính toán chuyện của mình thời gian gần đây thì hình như không có gì không ổn cả. Nghĩ đến mình không có chuyện gì, Hồng Đại Thăng mới yên tâm một chút. Hắn sợ nhất đó là Vương Trạch Vinh gọi tới nói cục Thông tin truyền thông có điểm nào làm không tốt.
Hồng Đại Thăng nghe rất quen với giọng của Vương Trạch Vinh, hắn tuyệt đối không ngờ Vương Trạch Vinh lại gọi điện tới cho mình.
- Cục trưởng Hồng, là như thế này. Tôi có chút chuyện riêng muốn làm phiền anh.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh có việc riêng cần nhờ mình, Hồng Đại Thăng cảm thấy rất hạnh phúc. Theo hắn nghĩ chỉ có thể là người có quan hệ thân mật mới nhờ cấp dưới làm giúp việc riêng. Vương Trạch Vinh nhờ mình làm việc, đây không phải là việc riêng, đây là nhiệm vụ chính trị.
- Xin Phó thị trưởng Vương cứ bố trí công việc, cục Thông tin truyền thông cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
Hồng Đại Thăng lớn tiếng nói.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Là như thế nào, tôi thích nghe nhạc để thả lỏng đầu óc nên muốn lắp thiết bị âm thanh trong nhà. Cục Thông tin truyền thông các anh là chuyên gia trong lĩnh vực này, tôi muốn mời các anh giúp tôi một chút, không biết có được không?
Hồng Đại Thăng vội vàng nói:
- Xin Phó thị trưởng Vương yên tâm, việc này chúng ta làm được. Tôi sẽ tự mình dẫn người đến, nhất định làm ngài hài lòng.
Hồng Đại Thăng đang rất hưng phấn, đây là cơ hội đến gần Phó thị trưởng Vương. Thông qua việc này hắn hy vọng mình có thể làm Vương Trạch Vinh chú ý tới.
Vương Trạch Vinh nói:
- Cứ như vậy đi, các anh đến rồi tôi nói yêu cầu.
Theo suy nghĩ của Vương Trạch Vinh thì phải làm một phòng hoàn toàn cách âm, hắn hy vọng qua đó để đạt hiệu quả mình mong muốn.