Quan Khí​

Chương 446 : Mục đích của Phó chủ tịch tỉnh

Ngày đăng: 20:15 18/04/20


Đàm Vân Chương nhắc đến hạng mục mới, Chu Tài Khâm rất vui vẻ. Từ sau khi đến làm Thị trưởng Quán Hà đến nay, đây là lúc cao hứng nhất của hắn. Đi theo Chu Tài Khâm và Vương Trạch Vinh, Đàm Vân Chương dẫn theo Thạch Vân Bình đến khu Khai Phát.



Chu Thiến Dao đã sớm nhận được điện thoại của Vương Trạch Vinh nên dẫn các lãnh đạo khu Khai Phát ở cửa nghênh đón. Xe vừa dừng lại, Chu Thiến Dao đã dẫn theo bộ máy nhân viên đi tới chào:



- Cháu chào Đàm thúc.



Chu Thiến Dao mỉm cười bắt tay Đàm Vân Chương. Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh và Chu Tài Khâm không hề ngạc nhiên. Nhưng cách gọi này của cô làm nhiều người giật mình. Phó chủ nhiệm khu Khai Phát Điền Gia Lực vẫn chống đối Chu Thiến Dao. Hắn đã thử dò xét thì biết cô ta có quan hệ với Vương Trạch Vinh, đặc biệt sau khi Chu Thiến Dao được bổ nhiệm làm chủ nhiệm, Vương Trạch Vinh còn đến khu Khai Phát chỉ đạo công việc.



Điều này làm hắn cảm thấy Vương Trạch Vinh và Chu Thiến Dao có quan hệ mời ám. Thời gian gần đây hắn đã dựa vào Chu Tài Khâm một người có thực lực không kém gì Vương Trạch Vinh và bắt đầu tranh đoạt quyền lực. Nhưng hôm nay đột nhiên nghe thấy Chu Thiến Dao gọi Phó chủ tịch tỉnh như vậy, hắn mới thấy mình không hiểu gì về tình hình của Chu Thiến Dao.



- Tiểu chu, chú sớm nghe nói cháu làm việc ở đây? Công việc ổn chứ?



- Mọi việc đều tốt ạ. Các lãnh đạo Quán Hà rất ủng hộ cháu, nhất là Thị trưởng Chu và Phó thị trưởng Vương.



- Ha ha, rất tốt, có tiến bộ.



- Mời Điền thúc.



Chu Thiến Dao dẫn mọi người vào trong, Thạch Vân Bình tò mò về Chu Thiến Dao nên kéo Vương Trạch Vinh lại mà nhỏ giọng nói:



- Trạch Vinh, cô gái kia có lai lịch gì?



Vương Trạch Vinh nhỏ giọng nói:



- Con gái của Chu Tuấn Vạn.



Nghe nói là con gái của trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, Thạch Vân Bình kinh ngạc nói:



- Sao cô ta lại đến đây?



Vương Trạch Vinh cũng không biết nên trả lời như thế nào về việc này, hắn đâu có biết.



Đàm Vân Chương vào văn phòng nghe Chu Thiến Dao báo cáo công tác rồi nói với Chu Tài Khâm:



- Tập đoàn nước Nhật là tập đoàn lớn, lần này đầu tư 1.8 tỷ đô đã được phê duyệt, sau đây chính là việc xây dựng. Tỉnh ủy rất coi trọng công tác này. Tin rằng không lâu nữa Quán Hà sẽ phát triển mạnh. Tôi muốn đi xem địa điểm của tập đoàn này.



Chu Tài Khâm cười nói:



- Có Phó chủ tịch Đàm ủng hộ, tin rằng công tác chuẩn bị càng tốt hơn nữa.



Rất thú vị chính là mấy người Nhật Bản cũng ở đây. Hà Xuyên Củng Điền thấy đoàn xe tới liền vội vàng chạy đến. Hắn nhận ra xe của Chu Thiến Dao nên lớn tiếng nói:



- Chu tiểu thư, lại được thấy cô.



Nói xong hắn mới phát hiện ở đây có không ít người nhất là Chu Tài Khâm nên lớn tiếng nói:



- Thị trưởng Chu, phục vụ ở Quán Hà rất không tốt, tôi mời một bữa cơm mà không ngừng từ chối.
- Hà Xuyên Củng Điền tôi là người nói một là một.



Vương Trạch Vinh cởi áo khoác ra rồi nói:



- Được, tôi tin.



- Tiểu Dã, anh trước.



Hà Xuyên Củng Điền nói với một người đàn ông bên cạnh.



Tên này giơ chén lên uống. Vương Trạch Vinh lấy một chén lớn đổ ba chén vào trong đó uống cạn. Cứ thế ba tên Nhật Bản ngã xuống, Vương Trạch Vinh vẫn có thể uống. Hà Xuyên Củng Điền không thể tin, trong lòng bắt đầu có chút hối hận vì quyết định của mình nên nói:



- Chén quá nhỏ, chúng ta đổi chén lớn chứ?



Chu Thiến Dao thấy Vương Trạch Vinh uống vì mình nên rất cảm kích mà nói:



- Nếu như không thể uống thì thôi anh.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Không có gì.



Vương Trạch Vinh không say, chẳng qua chỉ uống nhiều nên muốn giải quyết vì thế nói với Hà Xuyên Củng Điền:



- Tôi đi toilet.



Hà Xuyên Củng Điền tưởng Vương Trạch Vinh đi nôn nên nói:



- Nếu như anh nôn ra thì là thua đó.



Vương Trạch Vinh nói:



- Hay chúng ta cùng đi?



- Ha ha, tôi có ý này.



Hà Xuyên Củng Điền đứng dậy cùng Vương Trạch Vinh đi đến toilet. Sau khi đi ra, Hà Xuyên Củng Điền bảo người lấy chén lớn hơn nữa rồi cùng uống với Vương Trạch Vinh.



Hà Xuyên Củng Điền uống liền hai chén rồi nói:



- Tôi uống hai chén, anh phải uống sáu chén.



Thấy Hà Xuyên Củng Điền có chút đắc ý, Vương Trạch Vinh cười cười giơ chén lên uống cạn sáu chén mà không có chút thay đổi gì. Hà Xuyên Củng Điền nói:



- Tôi thua.