Quan Khí​

Chương 452 : Thật không ngờ

Ngày đăng: 20:15 18/04/20


Chuyện thay đổi quá nhanh, Vương Trạch Vinh cũng không ngờ Chương Kiều Cương và Trương Tất Trường đã sớm bố trí cho sự phát triển tiếp theo của hắn. Việc này xem ra đã được quyết định.



Vương Trạch Vinh vừa vào phòng khách sạn thì có tiếng gõ cửa. Vương Trạch Vinh đi ra mở cửa không khỏi ngẩn người.



Ngoài cửa chính là Diệp Ny Na. Một năm không gặp mà Diệp Ny Na càng thêm xinh đẹp.



Nhìn Diệp Ny Na, Vương Trạch Vinh mặc dù gặp rất nhiều người đẹp nhưng vẫn phải ngây ra.



Thấy vẻ mặt này của Vương Trạch Vinh, Diệp Ny Na rất vui. Hôm nay nàng vì đến gặp Vương Trạch Vinh nên đã cố ý ăn mặc như vậy.



Lễ kỷ niệm thành lập thành phố là chuyện lớn, mấy hôm nay Diệp Ny Na rất bận nên muốn đi gặp Vương Trạch Vinh cũng không được. Nàng nghĩ tối nay Diệp Ny Na nhất định có ở phòng nên đã cẩn thận ăn mặc, hy vọng cho Vương Trạch Vinh ấn tượng khác hẳn về mình.



- Vương ca, sao không mời em vào trong ngồi ư?



Diệp Ny Na nói rất ngọt ngào, nghe giọng này Vương Trạch Vinh mới lấy lại bình tĩnh nên vội vàng nói:



- Mau vào ngồi.



Đi theo Vương Trạch Vinh vào trong phòng, Diệp Ny Na cười nói:



- Em ở dưới đợi anh xuống một lúc lâu đó.



Bởi vì nàng ngồi trong đại sảnh đợi Vương Trạch Vinh xuống nên khiến rất nhiều người chú ý.



- Hôm nay có nhiều chuyện nên giờ mới về.



Vương Trạch Vinh vừa rót nước vừa nói.



Cầm chén trà Vương Trạch Vinh rót, Diệp Ny Na nhìn hắn mà không nói gì. Theo tin tức nàng thu thập được về Vương Trạch Vinh, nàng phát hiện mình càng lúc càng không thể quên Vương Trạch Vinh. Một năm qua ở nhà đã giới thiệu vài người cho nàng, nhưng sau mỗi lần gặp mặt nàng lại so sánh bọn họ với Vương Trạch Vinh.



Nàng thấy không ai có thể thay thế vị trí của Vương Trạch Vinh trong lòng nàng. Có đôi khi Diệp Ny Na cũng không biết tại sao mình lại yêu Vương Trạch Vinh.



- Cảm ơn cô một năm qua đã giúp gia đình tôi.



Vương Trạch Vinh thực ra rất cảm ơn Diệp Ny Na thường xuyên đến thăm bố mẹ mình.



- Em cũng chỉ đến thăm hai bác thôi mà.



Diệp Ny Na nói.



Nhìn Vương Trạch Vinh càng lúc càng chững chạc, Diệp Ny Na cảm thấy đây mới là người đàn ông của đời mình.



- Vương ca, có thể điều em đến Quán Hà không?



Diệp Ny Na đột nhiên hỏi.



- Điều cô đến Quán Hà?



Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi Diệp Ny Na. Hắn không ngờ Diệp Ny Na lại nghĩ như vậy?
Diệp Ny Na mặt vẫn đỏ ửng, nàng cầm lấy giấy lau rồi nói:



- Anh có đồng ý nhận em không?



Vương Trạch Vinh đi tới ngồi xuống mà nói:



- Tôi bây giờ không biết em nghĩ như thế nào. Em phải biết hai chúng ta ở bên nhau sẽ không có kết quả tốt. Tuổi nhiều lên, em nếu không lấy chồng thì bố mẹ em sẽ nghĩ như thế nào?



Thấy Vương Trạch Vinh ngồi cách mình một đoạn, nàng nói:



- Điều này em đã sớm nghĩ đến, chỉ cần trong lòng anh có em, thi thoảng ở bên em là đủ rồi.



Vương Trạch Vinh lắc đầu nói;



- Tôi không hy vọng em sẽ gặp như vậy, có lẽ em phải suy nghĩ một lần nữa về tương lai của mình mới được.



Thấy Vương Trạch Vinh không trực tiếp muốn chiếm lấy mình như những người đàn ông khác mà lại nghĩ cho mình, Diệp Ny Na càng thêm yêu hắn hơn:



- Em thích anh như vậy, nghe anh nói thế, em biết anh là người đàn ông của đời em.



Vương Trạch Vinh đành cười khổ nói:



- Em sai rồi, tôi không đáng để em làm như vậy.



Nghĩ đến mình có quá nhiều quan hệ nam nữ rồi, Vương Trạch Vinh cũng không cho rằng mình là người tốt. Thang Ngọc Như cùng Long Hương Băng đều là người phụ nữ đã kết hôn, hắn đã làm chuyện đó với họ, cảm giác tội lỗi không nhiều. Nhưng nếu một cô gái như Diệp Ny Na mà làm chuyện đó với hắn, điều này sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc của cô. Vương Trạch Vinh cố gắng khống chế mình để không làm tổn thương Diệp Ny Na.



Diệp Ny Na đứng dậy làm ra một chuyện khiến Vương Trạch Vinh càng thêm nghi ngờ. Chỉ thấy nàng cởi quần áo của mình ra, không lâu sau một cơ thể trần truồng lộ ra trước mặt Vương Trạch Vinh.



Nhìn cơ thể quyến rũ của Diệp Ny Na, Vương Trạch Vinh liền thở hổn hển.



Vương Trạch Vinh đi tới nhặt quần áo phủ lên người Diệp Ny Na, nhưng tay hắn cũng đã tiếp xúc với da thịt cô.



Đó là một cảm giác rất thoải mái, Vương Trạch Vinh thiết chút nữa đã không kiềm chế được mà ôm lấy Diệp Ny Na.



Diệp Ny Na ôm lấy Vương Trạch Vinh, nàng nhỏ giọng nói:



- Anh đã nhìn thấy em, từ nay về sau anh phải có trách nhiệm với em.



Vương Trạch Vinh do dự một chút rồi nói:



- Như vậy đi, tôi sẽ dành cho em thêm mọt thời gian, em suy nghĩ kỹ rồi nói tiếp.



Hắn biết Diệp Ny Na đã hạ quyết tâm nhưng vẫn muốn cho nàng cơ hội suy nghĩ lại. Hắn không muốn ngay lập tức chiếm lấy cơ thể nàng.



- Anh hôn em nữa đi.



Vương Trạch Vinh nghe vậy liền ôm lấy Diệp Ny Na, hai người hôn nhau