Quan Khí
Chương 459 : Kết thúc với ba người phụ nữ
Ngày đăng: 20:15 18/04/20
Sau lần điều chỉnh này, Phùng Phương chính thức trở thành Phó cục trưởng cục Chiêu thương. Cô được như vậy chủ yếu là do có Vương Trạch Vinh ủng hộ.
Vương Trạch Vinh đưa Phùng Phương lên chủ yếu là do thấy năng lực và hy vọng phát huy tốt ở cương vị mới. Nhưng Phùng Phương lại có suy nghĩ khác.
Sau khi biết mình thành Phó cục trưởng, tâm trạng Phùng Phương rất tốt.
Ngày mai là chủ nhật, Phùng Phương có một suy nghĩ đó là phải cảm ơn Vương Trạch Vinh.
Đứng trong phòng tắm, Phùng Phương xoa người, cô đang suy nghĩ đến vấn đề ngày mai.
Phùng Phương đang rất hy vọng nếu như Vương Trạch Vinh chú ý đến mình, quan hệ kia với mình thì quá tốt. Như vậy chỉ cần Vương Trạch Vinh phát triển thì cô sẽ phát triển.
Có suy nghĩ này, Phùng Phương lập tức nghĩ đến đám chị em ở đoàn múa. Bây giờ khoảng cách giữa mình và các người kia càng lúc càng lớn.
Phùng Phương đột nhiên nghĩ đến Hoàng Phủ Nhược Lệ và Trần Thu Như. Nếu không có Vương Trạch Vinh giúp, hai cô gái này sao có thể ra khỏi đoàn múa. Bây giờ hai cô này đã có chút quan chức, mặc dù kém xa Phùng Phương nhưng cũng nói rõ là có quan hệ với Vương Trạch Vinh.
Hai cô này đều còn trinh, có lẽ Vương Trạch Vinh thích như vậy hơn.
Nghĩ đến vấn đề này, Phùng Phương liền có chút hối hận vì mình đã sớm kết hôn.
Phùng Phương tắm xong ra giường nằm một lúc liền gọi cho Hoàng Phủ Nhược Lệ và Trần Thu Như.
- Tiểu Lệ, mấy hôm nay sao không đến chỗ chị chơi?
Hoàng Phủ Nhược Lệ đang đi dạo với Trần Thu Như. Cô vội vàng nói:
- Mấy hôm nay em đang đến ngày nên không dám đi đâu.
- Em lên chức rồi còn không mời cơm chị đó.
Hoàng Phủ Nhược Lệ cười nói:
- Em và Thu Như vừa nói đến chị. Chị làm Phó cục trưởng mà không thấy động tĩnh gì.
- Tiểu Lệ, em thấy như thế này được không? Chúng ta cùng mời Thị trưởng Vương dùng cơm.
Hoàng Phủ Nhược Lệ vui vẻ nói:
- Em cũng đang có ý này nhưng sợ Thị trưởng Vương bận.
-
- Ồ, cô học từ bao giờ?
Trần Thu Như nói:
- Em học lúc ở đơn vị cũ. Em cũng mới lấy được bằng tốt nghiệp.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Vậy là tốt. Sau khi có bằng thì khả năng phát triển của cô sẽ lớn hơn.
- Vương ca, em là người của ngài. Sau này em chỉ dựa vào ngài thôi.
Trần Thu Như nhìn Vương Trạch Vinh với vẻ đầy tình cảm.
Thấy Trần Thu Như như vậy, lại nghe cô nói thế, Vương Trạch Vinh sao không hiểu ý đối phương.
Hắn đành phải nói:
- Cô chỉ cần có thành tích thì tôi có thể giúp cô.
Nói đến đây, Vương Trạch Vinh như tùy ý mà hỏi:
- Sao rồi, cô có bạn trai chưa?
Trần Thu Như nháy mắt đầy quyến rũ với Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Vương ca, em là người của anh, sao có thể như vậy.
- Có người thích hợp thì nên lập gia đình, không nên vì sự nghiệp mà đánh mất tình yên.
Vương Trạch Vinh hôm nay đúng là bực mình.
- Dù sao em theo Vương ca là được.
Trần Thu Như không nói nhiều ở việc này.
- Vương ca, em đi. Chỉ cần anh cần, em lập tức đến.
Trần Thu Như không có dây dưa mà mỉm cười đứng dậy chào.
Nhìn Trần Thu Như rời đi, Vương Trạch Vinh rất buồn bực. Hôm nay cả Hoàng Phủ Nhược Lệ và Trần Thu Như đều không nghe lời hắn về việc tìm bạn trai.