Quan Khí​

Chương 496 : Gần thanh xuân ngọc nữ nhưng quá vô vị

Ngày đăng: 20:16 18/04/20


Sau khi lên tầng trên, Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên, đây là nơi như một sàn nhảy khổng lồ, chỉ là sàn nhảy này rất đẹp, đèn chùm lung linh tuyệt đẹp, xung quanh còn có không ít phòng nhỏ.



- Ha ha, Ngô thiếu gia sao bây giờ mới đến? Liễu U đã biểu diễn một điệu nhảy rồi đó.



Một tên thiếu gia đi lên chào Ngô Uy Hoa.



Hạng Định ở bên Vương Trạch Vinh nói:



- Con trai Bộ trưởng bộ Xây dựng Dương Lạc, không muốn làm chính trị, chỉ muốn kinh doanh.



Sau khi chào Ngô Uy Hoa, Dương Lạc liền đứng lên cười cười chào mấy người.



Ngoài Dương Lạc, đám thiếu gia ở đây đều đứng lên chào Ngô Uy Hoa. Ngô Uy Hoa về cơ bản thành trung tâm nơi này.



Vương Trạch Vinh thở dài nói:



- Ngô thiếu gia có quan hệ rộng đó nhỉ.



Hạng Định nói:



- Nơi này bố anh ta to nhất, đương nhiên lấy anh ta làm trung tâm.



Ngô Uy Hoa nói với mọi người:



- Các vị, hôm nay tôi giới thiệu một người với mọi người. Đây là Vương đại sư, sư phụ của tôi.



Nghe Ngô Uy Hoa giới thiệu, một tên tỉnh Giang Sơn nói:



- Chính là Vương Trạch Vinh ở nước Pháp đó ư?



Vương Trạch Vinh liền nói:



- Tôi chính là Vương Trạch Vinh.



- Ha ha, quả nhiên là anh, bảo sao Ngô thiếu gia đến muộn như vậy.



- Sao, Liễu U đâu rồi, đã lâu không thấy cô ấy nên cũng nhớ.



Ngô Uy Hoa lớn tiếng nói. Hắn đi đến trước một bàn ngồi rồi nói:



- Vương ca, mau ngồi xuống nghỉ một lát.



Dương Lạc cười nói:



- Có nhiều gái nắm đó, ôm vào người tuyệt vời.



Ở giữa sân khấu có một cô gái trẻ tuổi đang nhảy, mỗi một động tác đều vô cùng hấp dẫn.



Nhìn màn múa đó, Ngô Uy Hoa cau mày nói:



- Tiểu Dương, sao chú lại thích xem mấy cái này. Tôi nói với chú, phải xem Kinh kịch, đó mới là văn hóa Trung Quốc.
Vương Trạch Vinh không phải là tên thanh niên năm đó, hắn đột nhiên cảm thấy vô vị khi Vương Trạch Vinh đứng bên mình.



Thực lòng mà nói Liễu U cũng đẹp, khoảng ngực trắng lộ ra rất đẹp, càng mê người đó là khe sâu kia.



Nhưng không biết như thế nào mà Vương Trạch Vinh không hề hứng thú với cô gái này.



- Vương ca, em mời anh nhảy một điệu được chứ?



Thấy dáng vẻ này của Vương Trạch Vinh, cô cười thầm trong lòng. Cô nghĩ Vương Trạch Vinh bị mình hấp dẫn nên ngẩn ra. Cô đột nhiên cảm thấy có lẽ mình sẽ quyến rũ được người đàn ông này.



Nghe thấy lời mời của Liễu U, Vương Trạch Vinh đầu tiên định từ chối nhưng vì mặt mũi nên vẫn gật đầu đứng lên.



Liễu U ôm lấy Vương Trạch Vinh, cả người gần như dán vào trong lòng Vương Trạch Vinh.



Dù sao cũng là diễn viên nên dáng người Liễu U rất được, nhảy rất đẹp, mọi động tác đều mê người. Càng đặc biệt là mặt cô rất ngây thơ.



Mặt đầy ngây thơ nhưng cơ thể không ngừng cọ sát vào người Vương Trạch Vinh. Cô dùng cơ thể mình dụng chạm vào chỗ đó của Vương Trạch Vinh, nhưng trên mặt cô không có biểu hiện gì.



Vương Trạch Vinh bị Liễu U khiêu khích như vậy nên rất nhanh có phản ứng ở bên dưới.



Cảm nhận chỗ đó của Vương Trạch Vinh đẩy vào bụng dưới mình, mặt Liễu U không ngờ lại đỏ lên, nhẹ nhàng nói:



- Vương ca xấu quá.



Liễu U đã hoàn mỹ tận dụng kỹ năng biểu diễn, vẻ mặt trông rất đáng thương giống như là một cô gái ngây thơ bị Vương Trạch Vinh khi dễ vậy.



- Vương ca, sao trước kia không thấy anh đến đây?



Nghe Liễu U hỏi như vậy, Vương Trạch Vinh mặc dù hưởng thụ động tác của Liễu U, nhưng đầu rất tỉnh táo. Thanh xuân ngọc nữ ư, hắc hắc.



- Mới từ nước ngoài về.



Vương Trạch Vinh nói.



- Ồ.



Liễu U có chút thất vọng, cô cảm thấy Vương Trạch Vinh không phải con trai lãnh đạo lớn nào như mình nghĩ.



- Vương ca kinh doanh ư?



Liễu U một lần nữa hỏi để xác nhận suy nghĩ của mình.



- Chỉ là công ty nhỏ có vài người mà thôi.



Liễu U đoán Vương Trạch Vinh chỉ là một thương nhân nên có chút thất vọng. Chẳng qua nghĩ đến Vương Trạch Vinh hình như có quan hệ tốt với Ngô thiếu gia nên không hề tỏ vẻ mất hứng với Vương Trạch Vinh, vẫn cười nói với Vương Trạch Vinh.



Vừa nhảy Liễu U vừa lén nhìn Ngô Uy Hoa, cô hy vọng quyến rũ được Ngô Uy Hoa.



Tiếng nhạc dừng lại, Vương Trạch Vinh vội vàng thoát khỏi Liễu U mà ngồi xuống. Liễu U cũng thở phào nhẹ nhõm như được giải thoát.