Quan Khí​

Chương 502 : Trút giận

Ngày đăng: 20:16 18/04/20


Nhìn phó chủ tịch tỉnh Phương Hoành Viên ngồi trên ghế, Uông Nhật Thần đẩy chồng tài liệu trên bàn về phía trước nói:



- Anh xem chỗ này đi.



Phương Hoành Viên mỉm cười đứng dậy lấy chồng tài liệu kia xem.



Đối với người ở cấp bậc hiện giờ như hắn thì chỉ cần đối thủ không có chứng cớ rõ ràng thì không thể làm gì hắn được.



Phương Hoành Viên biết Uông Nhật Thần có cái nhìn xấu với con trai mình, hắn cũng biết lần này con mình chọc vào người không nên dây vào, thế nhưng đã trót đi một bước này rồi thì cũng chỉ có thể lặng lẽ theo dõi kỳ biến thôi. Phương Hoành Viên cũng rất yên tâm bởi lẽ sau lưng mình cũng có một thế lực, cho dù Uông Nhật Thần kia rất mạnh nhưng nếu muốn chỉnh mình thì cũng phải nhìn người che chở cho mình.



Hôm nay Uông Nhật Thần gọi hắn tới đây, trong suy nghĩ Phương Hoành Viên cũng hi vọng nhân cơ hội này để xoa dịu quan hệ một chút.



Chồng tài liệu kia cũng không dầy nhưng chỉ mới xem lướt qua mà trán Phương Hoành Viên đã lấm tấm mồ hôi.



Có hai nội dung, một là liệt kê các hành vi phạm pháp mà con hắn gây ra, đặc biệt còn có một lần đánh người tới nửa sống nửa chết, ngoài ra còn một lần vợ của mình nhận một khoản hối lộ khổng lồ, bên trong còn có nói cả việc mình đi đút lót chạy chức. Điểm chết người là có đủ nhân chứng, vật chứng.



Nhìn những thứ này thì Phương Hoành Viên biết mình coi như xong rồi, cũng không biết bằng cách nào mà Uông Nhật Thần lại có những thứ này.



Liếc trộm về phía Uông Nhật Thần, chỉ thấy hắn đang đeo kính đọc tài liệu, dáng vẻ trông như không hề để ý đến mình.



Nhìn thấy bộ dáng này của Uông Nhật Thần thì Phương Hoành Viên chỉ muốn đứng dậy đấm cho hắn một cái nhưng trong hoàn cảnh hiện giờ thì tất cả đều do Uông Nhật Thần nắm giữ.



- Bí thư Uông, không biết tỉnh ủy có ý kiến gì?



Hắn nói lời này cũng có ý rằng Uông Nhật Thần nhà ngươi muốn làm thế nào. Mọi chuyện đã đến nước này rồi thì mọi người cũng đành nói toạc ra thôi.



Tháo kính xuống, Uông Nhật Thần nói:



- Hoành Viên à, mỗi một người làm quan như chúng ta đều phải quản lý nghiêm khắc đối với người thân mới phải chứ, nhất cử nhất động của chúng ta đều có rất nhiều người nhìn vào, chỉ cần không cẩn thận là sẽ xảy ra vấn đề không mong muốn. Anh xem tài liệu đi, người dân rất phẫn nộ với con của anh!



- Thằng ngu đó, thật sự là vô pháp vô thiên! Bí thư Uông, tôi nhất định sẽ trở về quản giáo nghiêm khắc.



Phương Hoành Viên ra vẻ giận dữ ngất trời.



Nghe thấy Phương Hoành Viên còn nói được như vậy, Uông Nhật Thần nói:



- Hoành Viên à, tục ngữ nói tu thân, tề gia, trị quốc, đây là chuyện mà tất cả chúng ta đều phải coi trọng. Gia đình, đất nước và bản thân đều phải chiếu cố mọi mặt mới được, thiếu một thứ cũng không được, vấn đề của gia đình anh rất lớn, ảnh hưởng rất xấu. Anh nhìn coi, con của anh hoàn toàn giống như xã hội đen, phòng công an nhận được báo cáo chồng chất, bộ công an cũng biết việc này rồi. Anh thấy chúng ta còn có thể dấu diếm được không?
Sau vài ngày nghỉ ngơi, tinh lực của Vương Trạch Vinh hết sức sung mãn.



Uông Phỉ nói:



- Vương ca, vì chuyện của anh mà ông em đã chỉnh một số người đó.



Việc này trước mắt còn không phải chuyện Vương Trạch Vinh quan tâm, hắn cũng không hỏi thêm.



- Đúng rồi, anh còn nhớ cái tên Phương Hải Dương mà lần trước làm loạn ở trên mạng không?



Uông Phỉ hỏi.



Lữ Hàm Yên hỏi:



- Chính là cái tên mà tung lời đồn nhảm nhí về quan hệ của hai người sao?



Lữ Hàm Yên cũng biết tên Phương Hải Dương kia, nàng đã nghe Vương Trạch Vinh nói qua.



- Ừ, chính là hắn, đúng là một kẻ xấu, không biết vì sao ông nội lại buông hạ cho hắn.



Nghe Uông Phỉ thuật lại tình hình xử lý Phương Hoành Viên xong thì Vương Trạch Vinh thật sự bội phục trí tuệ của Uông Nhật Thần.



- Uông Phỉ, việc này ông nội của cô xử lý rất hay, sau lưng Phương Hoành Viên kia chắc chắc có thế lực rất mạnh. Tục ngữ nói đánh chó phải ngó mặt chủ, nếu như cầm gậy đập một phát chết thì người đứng sau lưng hắn nhất định sẽ nhảy ra, chuyện xảy ra sau đó sẽ chẳng còn ý nghĩa nữa. Hơn nữa, chuyện sai là do Phương gia, hạ hắn xuống thì thằng con trai Phương Hải Dương của hắn cũng chỉ là dạng chuột chạy qua đường sống ngày nào hay ngày đó mà thôi. Kỳ thật bức Phương Hoành Viên lui xuống cũng không khác nào đánh hắn sao.



Uông Phỉ cười nói:



- Ai mà nghĩ nhiều như mấy người được, lần này xem như là ông nội đã trút giận thay cho chúng ta.



Vương Trạch Vinh thì lại nghĩ sâu hơn một chút, chuyện lần này sẽ khiến mọi người suy nghĩ như thế nào?



Rất nhiều người biết lời đồn đăng trên mạng là do Phương Hải Dương kia làm, hắn dám đắc tội với Uông gia, lần này Uông gia chỉnh hắn xem như là trút giận.



Còn bản thân mình thì sao? Bởi vì Uông Phỉ đối xử với mình rất tốt, hơn nữa Uông Nhật Thần còn kiên quyết đem mình từ Sơn Nam tới, mọi người sẽ nghĩ như thế nào về sự có mặt của mình?



Lần trút giận này khá lớn!