Quan Khí
Chương 524 : Bí thư huyện ủy gặp khó
Ngày đăng: 20:16 18/04/20
Vương Trạch Vinh còn chưa kịp ra ngoài thì Âu Dương Hải Ba đã đến. Là Thường vụ tỉnh ủy, y vốn không cần phải vội vàng đến như vậy, nhưng bây giờ chính là thời kỳ quan trọng để y bước thêm một bước trong chính trị, y không hy vọng xảy ra chuyện gì:
- Tình hình thế nào rồi?
Vương Trạch Vinh thấy mình không thể đi nên đành nói:
- Chuyện không dễ rồi, con của Bí thư Phú hình như đã đánh ai đấy ở ngay đồn công an. Người đó là con của Phó bộ trưởng Bộ Công an.
Vương Trạch Vinh cố ý nói rõ thân phận, đây coi như cung cấp cho Âu Dương Hải Ba một tin tức.
Âu Dương Hải Ba càng thêm lo lắng, đánh người ngay trong đồn công an thì sao được? Nếu truyền ra ngoài thì hình ảnh của Phượng Hải sẽ như thế nào?
- Người vẫn bị nhốt ư?
Âu Dương Hải Ba hỏi.
- Đều bị còng tay, việc này chắc lớn rồi đây.
Vương Trạch Vinh nói.
Âu Dương Hải Ba vội vàng đi vào trong.
- Bí thư, tôi còn có việc nên đi trước để xử lý.
Nếu đám Ngô Uy Hoa muốn chơi, mình không nên tham gia vào làm gì.
Âu Dương Hải Ba nói:
- Cậu đi đi.
Hắn không biết tại sao Vương Trạch Vinh lại hiểu rõ lai lịch những người này, nghe Vương Trạch Vinh còn có việc liền đồng ý.
Âu Dương Hải Ba vội vàng đi vào thì thấy Trưởng phòng Công an huyện Chu Nghênh Tùng đang đứng đó phê bình mấy người. Chẳng qua dù hắn phê bình người nhưng trong tay đám người Phú Dũng vẫn còn cầm gậy.
- Bí thư.
Thấy Âu Dương Hải Ba đến, Chu Nghênh Tùng vội vàng lên đón.
- Người đâu?
Âu Dương Hải Ba đi vào hỏi.
Chỉ thấy mấy thanh niên bị còng tay, có một người như đang bị thương nặng. Thấy cảnh này Âu Dương Hải Ba càng thêm sợ.
- Đây là Bí thư thị ủy Âu Dương.
Chu Nghênh Tùng giới thiệu.
Phú Tuấn Tiên kéo con mình rồi nói:
- Mày thành thật nói cho bố xem xảy ra chuyện gì?
Thấy mắt Phú Dũng đảo đảo, Phú Tuấn Tiên trừng mắt nhìn mà nói:
- Nói thật đi.
Phú Dũng không thể làm gì khác hơn mà nói:
- Cũng chẳng có gì, lúc ấy trong đại sảnh khách sạn có một người đẹp. Con hỏi tên cô ta, con bé đó không để ý đến con, kết quả có thằng lao ra, hai bên cãi nhau. Con liền ra tay đánh, hai bên liền đánh nhau. Cũng may lúc đó Trương ca dẫn người đi tuần quanh đó nên triệu tập bảo vệ khách sạn đến bắt đám người đó về.
Phú Dũng nói rất hời hợt nhưng Phú Tuấn Tiên coi như hiểu, nhất định là con mình trêu chọc cô gái kia nên hai bên mới đánh nhau.
- Cút về nhà ngay.
Phú Tuấn Tiên quát.
Mấy tên thanh niên đi theo Phú Dũng định rời đi.
Thấy mấy người đi rồi, Phú Dũng coi như hết nghi ngờ Vương Trạch Vinh, việc này xem ra là ngẫu nhiên.
Phú Tuấn Tiên sợ những tên thanh niên này nói về gia đình, nếu như vậy chuyện sẽ không thể khống chế.
Ngay khi Phú Tuấn Tiên đang đau đầu, Cục trưởng cục Công an Điền Quang Bình đã hành động. Âu Dương Hải Ba lúc đi đã nói một câu với hắn:
- Nếu không có câu trả lời thuyết phục với người bị đánh, chức Cục trưởng cục Công an của anh đừng làm nữa.
Điền Quang Bình hiểu một chút tình hình, biết Vương Trạch Vinh có tác dụng quan trọng trong này, hắn cũng được Vương Trạch Vinh nói qua về lai lịch mấy người này.
Vừa nghĩ đến lai lịch những người đó, Điền Quang Bình coi như biết tại sao Âu Dương Hải Ba coi trọng việc này như vậy.
Đương nhiên Điền Quang Bình có một suy nghĩ, Vương Trạch Vinh không ngờ lại quan hệ được nhiều nhân vật có lai lịch lớn như vậy.
Thấy đám con của Phú Tuấn Tiên muốn rời đi, Điền Quang Bình cắn răng nói:
- Bí thư Phú, đám Phú Dũng tốt nhất nên ở lại, đợi giải quyết xong rồi rời đi thì tốt hơn. Chẳng may bọn họ đi mà cấp trên truy cứu sẽ khó có câu trả lời.
Điền Quang Bình biết nói như vậy sẽ đắc tội với Phú Tuấn Tiên, nhưng đến nước này giữ cho mình là tốt nhất.
Phú Tuấn Tiên lúc này mới nghĩ đến nếu Phú Dũng rời đi thì không ổn nên nói:
- Như vậy đi, để bọn họ về nhà tước, lúc cần lập tức gọi tới.
Điền Quang Bình không khỏi có chút buồn bực, việc này đúng là khó xử, hai bên đều là nhân vật lớn, muốn lấy lời khai cũng không được.