Quan Khí
Chương 526 : Bị đánh lại vui
Ngày đăng: 20:16 18/04/20
Thấy Vương Trạch Vinh đã đồng ý, Phú Tuấn Tiên liền yên tâm không ít.
- Phó thị trưởng Vương, lần này Tiểu Dũng không đúng, chỉ cần có thể hóa giải thì dù bị mấy thanh niên kia đánh cho Tiểu Dũng một trận cũng được.
Vương Trạch Vinh nói:
- Việc này chờ tôi nói chuyện với bọn họ rồi nói tiếp. Anh biết đó, con anh đánh Vương Tú Toàn, tôi sợ cậu ta không chịu.
Phú Tuấn Tiên biết đám thiếu gia này coi trời bằng vung, đến Phượng Hải mà bị đánh thì nhất định phải phát tiết, vì thế y nói:
- Tôi nhờ Phó thị trưởng Vương.
Tiễn Phú Tuấn Tiên rời đi, Vương Trạch Vinh lập tức đến bệnh viện. Vào căn phòng cao cấp thấy mấy tên thiếu gia đang ngồi tán phép, Vương Tú Toàn căn bản không có bệnh tình gì, tâm trạng lại rất vui vẻ.
Thấy Vương Trạch Vinh vào, Ngô Uy Hoa cười nói:
- Vương ca, sao rồi, lần này mấy thằng này làm ổn chứ. Thu thấp một thằng ranh có giúp gì cho anh không? Chúng tôi đã điều tra thì thấy bố thằng đó là Thường vụ thị ủy, ít nhiều lão ta cũng có tác dụng với anh. Đến lúc đó lão nhất định nhờ anh giúp, người khác chúng ta không nhận, chỉ có anh nói mới được.
- Người phụ nữ kia là từ đâu mà ra?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Ha ha, tôi biết không giấu được Vương ca mà.
Hầu Dã cười nói.
Mấy tên thiếu gia đều cười phá lên.
Mã Hạo Dân nói:
- Một nữ ngôi sao trông cũng đẹp, một trăm ngàn để cô ta đóng vai.
Đúng là không có chỗ tiêu tiền nên mới làm vậy. Vương Trạch Vinh thầm than nhưng cũng cảm kích bọn họ.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người một chút rồi nói:
- Lần này đúng là xấu hổ, mọi người mới đến Phượng Hải mà đã như vậy.
- Ha ha, để thằng kia đến đây tôi đánh một trận là được.
Vương Tú Toàn vừa cười vừa nói.
Vương Trạch Vinh hỏi:
- Cậu không sao chứ?
- Làm sao có vấn đề gì được chứ, chẳng qua phải cho thằng ranh kia biết đòn.
Bọn họ vốn nghĩ đến đồn rồi gọi điện thoại là được, không ngờ lại bị đánh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Xin Phó thị trưởng Vương yên tâm, tôi sẽ để bọn họ xử lý Phú Dũng.
- Bí thư Phú, anh dẫn Phú Dũng đến đây đi.
Sau khi nói địa chỉ, Vương Trạch Vinh liền dập máy.
Nghe trong phòng có tiếng kêu của Phú Dũng, mắt Phú Tuấn Tiên không khỏi giật giật.
Vương Trạch Vinh nói với Ngô Uy Hoa:
- Ngô thiếu gia, phiền anh vào xem một chút, tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện.
Ngô Uy Hoa nói:
- Yên tâm, chuyện này chúng tôi gặp nhiều ở Bắc Kinh mà.
Cũng may không lâu sau Vương Tú Toàn xắn tay áo đi ra rồi nói với Phú Tuấn Tiên:
- Hắn đánh tôi, tôi phát tiết một chút. Nể mặt Vương ca về sau tôi không truy cứu.
Phú Tuấn Tiên bây giờ coi như đã hoàn toàn yên tâm.
Phú Dũng lúc này đã đi ra, trên mặt không hề có vết thương nào. Thấy ánh mắt sợ hãi của Phú Dũng, Phú Tuấn Tiên thở dài một tiếng rồi nói:
- Cảm ơn mọi người đã bỏ qua. Tôi xin ghi nhớ.
Ngô Uy Hoa nói:
- Bí thư Phú yên tâm, có Vương ca lên tiếng, chúng tôi nhất định không tiếp tục làm khó ông.
Vương Trạch Vinh cùng Phú Tuấn Tiên ra khỏi khách sạn, có chút xấu hổ mà nói:
- Bí thư, tôi chỉ có thể làm như vậy mà thôi. Bọn họ coi như nể mặt tôi, nhưng không ngờ Phú Dũng vẫn bị đánh.
Phú Tuấn Tiên thở dài nói:
- Tôi vẫn cảm ơn Phó thị trưởng Vương. Nếu không có anh giúp thì việc này không biết phát triển đến mức nào nữa.
Phú Tuấn Tiên thấy mấy tên thiếu gia này có vẻ rất quen thuộc với Vương Trạch Vinh, y liền nghĩ xem ra phải tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh xem ra có chỗ dựa rất mạnh, còn không gian phát triển. Nếu mình ủng hộ hắn ta, không biết chừng sẽ có chỗ tốt.
Phú Tuấn Tiên còn một suy nghĩ, đừng nhìn Phú Dũng không hợp với đám thiếu gia kia, nhưng nếu thông qua Vương Trạch Vinh để tạo quan hệ với đám người kia thì không biết chừng có đường lên trời.
Vương Trạch Vinh nhìn Phú Dũng rồi nói:
- Bí thư Phú, anh đưa Phú Dũng đến bệnh viện xem xem có bị thương không?
Phú Tuấn Tiên nói:
- Phó thị trưởng Vương, nhân tình này tôi xin ghi nhớ. Xin anh nói với bọn họ, sau khi về nhà tôi nhất định sẽ nghiêm khắc giáo dục Phú Dũng.