Quan Khí
Chương 559 : Ám tiến rất lợi hại
Ngày đăng: 20:17 18/04/20
Vương Trạch Vinh biết chuyện không dễ dàng trôi qua nên hàng ngày vẫn chú ý tình hình trên mạng.
Tin tức đầu tiên quả nhiên xuất hiện trên mạng, trong một quán ngâm chân ở một thành phố có một cô gái bị đẩy xuống lầu rồi chết. Nghe nói quán đó có hành vi xã hội đen. Nghe nói lúc ấy có một vài quan chức chính phủ đang ngâm chân tại đây.
Bài viết này rất hàm hồ, mặc dù không trực tiếp nói quan chức là ai nhưng Vương Trạch Vinh đọc đến đây cũng đổ mồ hôi lạnh.
Mẹ nó chứ. Vương Trạch Vinh lại muốn chửi người, không biết thằng nào đang chơi hắn. Việc này cố ý nói hàm hồ, bây giờ sự tò mò của người trên mạng rất lớn, càng như vậy mới khiến bọn họ chú ý.
Khương Tắc Xương đi vào nói với Vương Trạch Vinh:
- Giám đốc Vương, tôi đọc được bài viết trên mạng.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Tôi đang xem.
Khương Tắc Xương nói:
- Đây nhất định là có người làm ra. Tôi lo cứ tiếp tục như vậy chuyện tập thể Sở nông nghiệp đi ngâm chân sẽ bị người lợi dụng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi cũng đang lo lắng việc này, anh chú ý đến tình hình.
Bài viết vừa xuất hiện không nhiều người chú ý, nhưng khi gần hết giờ làm Vương Trạch Vinh bật lên xem thì thấy nhiều người trả lời mắng chửi quan chức hủ hóa, càng có người yêu cầu nói rõ quan chức đi ngâm chân ra.
Vương Trạch Vinh nghĩ lại tình hình lúc đó thì thấy ngoài Điền Quang Bình biết mình ở đó ra, thì chỉ có người Sở nông nghiệp. Điền Quang Bình nhất định không truyền ra ngoài, cứ như vậy liền để ý đến người trong sở.
- Thông báo họp.
Vương Trạch Vinh nói với Khương Tắc Xương.
Các thành viên chủ chốt của Sở nông nghiệp đến hội nghị.
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm Tiền Khải Tài rất chú ý. Trong lời của của Vương Trạch Vinh lộ ra một tin đó là Bí thư tỉnh ủy sẽ cố gắng tận dụng cán bộ trẻ tuổi. Đây là nói mình cố gắng như thế nào thì cũng không có khả năng trở thành giám đốc sở.
Nghĩ đến Bí thư tỉnh ủy có ý như vậy, Tiền Khải Tài đột nhiên cảm thấy nguội lạnh trong lòng. Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Lão Tiền, anh là cán bộ nhiều kinh nghiệm, tôi muốn giao công tác này cho anh phụ trách. Không ít phòng ban thiếu chức phó, thông qua việc cạnh tranh này sẽ làm cho các đồng chí trẻ tuổi có năng lực lên chức. Đây cũng là cách thực hiện chỉ thị tinh thần của Bí thư Uông.
Vương Trạch Vinh nói rõ Tiền Khải Tài là đồng chí nhiều kinh nghiệm.
Tiền Khải Tài tin lời Vương Trạch Vinh nói. Vương Trạch Vinh vốn là người mà Bí thư Uông đưa đến. Hắn có thể hiểu ý của Bí thư Uông là bình thường. Nếu quả thật Bí thư Uông có ý này, thì sở có xảy ra chuyện gì không biết chừng Bí thư Uông sẽ thay đổi toàn bộ máy của sở. Nếu việc này là thật thì không biết các đồng chí già còn giữ được vị trí hay không?
Thấy Tiền Khải Tài có tâm trạng không tốt đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh cười cười.
Tiền Khải Tài vừa đi ra, Vương Trạch Vinh lại gọi phó giám đốc Chu Nghênh Xán đến.
Nhìn Chu Nghênh Xán mỉm cười lấy lòng đi vào. Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than nếu người khác thấy Chu Nghênh Xán như vậy thì đoán ngay tên này là người của mình.
Vương Trạch Vinh đã cẩn thận phân tích tình hình của Chu Nghênh Xán. Người này rất có dã tâm, đối với người như vậy thì không gì quan trọng bằng lợi ích.
- Phó giám đốc Chu, anh là một đồng chí coi như trẻ trong lãnh đạo Sở nông nghiệp, bước tiếp theo sẽ không ngừng giao trọng trách cho anh, anh phải chuẩn bị sẵn về tâm lý.
Vương Trạch Vinh trực tiếp nói.
- Ha ha, so với Giám đốc Vương thì tôi già rồi.
Chu Nghênh Xán vừa cười vừa nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Là như thế này, sau khi Lưu Tiến Giang bị bắt thì Sở nông nghiệp vẫn thiếu một Phó bí thư. Tôi dự định đề nghị với Bí thư Uông để đưa anh lên. Không ngờ xảy ra chuyện này, đặc biệt có dư luận không tốt nên tôi thấy anh phải chờ một thời gian nữa. Đợi việc này qua đi rồi nhắc lại. Gần đây tôi nghe ý của Bí thư Uông nói có ý bổ nhiệm người từ ngoài vào, nhưng ý của tôi là hy vọng người trong sở. Lão Chu, gần đây rất nhiều chuyện và khá phức tạp. Anh cố gắng chia sẻ giúp tôi mau giải quyết việc này.
Vương Trạch Vinh nói ra lời này thì thấy mắt Chu Nghênh Xán sáng lên. Lời này đã đánh trúng vào tâm lý của Chu Nghênh Xán.