Quan Khí​

Chương 561 : Tổ điều tra bí mật của Trung ương về nông thôn xảy ra chuyện

Ngày đăng: 20:17 18/04/20


Long Hương Băng chen vào trong lòng Vương Trạch Vinh rồi nhẹ nhàng nói:



- Em luôn nghĩ đến anh.



Nói lời này, cô cảm thấy rất buồn. Từ sau khi Vương Trạch Vinh đi, cô cảm thấy mình mất đi mục tiêu sống, trong lòng rất lo lắng vì không biết sau này có thể gặp lại Vương Trạch Vinh không? Nói thật cô luôn hy vọng tiếp tục cuộc sống làm bảo mẫu cho Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh khẽ vuốt ve bờ lưng bóng loãng của Long Hương Băng rồi nói:



- Thiệt thòi cho em, anh không thể dành gì cho em.



Mặc dù Vương Trạch Vinh biết không nên làm chuyện này với Long Hương Băng nữa, nhưng mỗi lần nhìn thấy Long Hương Băng, một cảm giác không muốn xa rời lại xuất hiện. Đối với Vương Trạch Vinh mà nói hắn đối với Long Hương Băng đã hơn nhu cầu thể xác, bắt đầu có tình cảm. Đây là chuyện hắn rất lo lắng.



- Chỉ cần anh ở bên em là tốt rồi.



Long Hương Băng đương nhiên biết chuyện của Vương Trạch Vinh, cô vui vì Vương Trạch Vinh không quên mình. Bây giờ các lãnh đạo chơi gái xong liền vứt đi đã xảy ra ở nhiều nơi, Long Hương Băng ít nhiều cũng biết. Cô có chút lo lắng Vương Trạch Vinh là người như vậy.



Lần này sau khi nghe tin Vương Trạch Vinh gọi em trai đến tỉnh Giang Sơn, Long Hương Băng rất khát khao có thể tái hợp với Vương Trạch Vinh.



Cứ như thế này thì quá tốt. Long Hương Băng thi thoảng lại an ủi mình. Vừa nãy khi Vương Trạch Vinh tiến vào trong cơ thể cô, cô lại có cảm giác rất hưng phấn, lại thấy được hy vọng của ngày mai.



- A. Em nấu canh ở trên bếp, lần trước lão phu nhân dạy em.



Long Hương Băng cứ như vậy trần truồng nhảy xuống giường.



Vương Trạch Vinh nhìn Long Hương Băng mặc tạm chiếc áo sơ mi rồi đi xuống bếp, hắn không khỏi nở nụ cười.



Nhìn cơ thể Long Hương Băng, Vương Trạch Vinh cảm thấy khi cùng cô mình rất sung sướng, không có áp lực.



Khi hai người cùng tắm thì lại quan hệ một lần nữa.



Sáng hôm sau khi đi làm, tâm trạng của Vương Trạch Vinh rất tốt.



Khương Tắc Xương lúc này đã sớm rót trà cho Vương Trạch Vinh.



- Hôm nay có lịch gì không?



Vương Trạch Vinh hỏi.




- Chủ yếu là người của phó Thủ tướng Lâm, mục đích là điều tra tình hình công tác Luân chuyển đất đai tỉnh Giang Sơn. Đương nhiên có ý tìm sơ hở, con phải chú ý ở việc này. Việc này bố cũng mới biết và định gọi điện cho con.



Vương Trạch Vinh biết Hạng Nam cùng Thủ tướng ra nước ngoài nên cũng mới biết được việc này.



Vương Trạch Vinh nói:



- Con vừa nhận được thông báo xe của Tổ điều tra bí mật đến thành phố Ngân Lĩnh thì bị tai nạn, tổ trưởng chết ngay tại chỗ, mấy nhân viên khác được đưa vào bệnh viện. Con bây giờ đang đến thành phố Ngân Lĩnh.



Hạng Nam giật mình nói:



- Bố không ở văn phòng, tin này rất quan trọng. Xảy ra chuyện này thì con nhất định phải cẩn thận xử lý, đặc biệt là Sở nông nghiệp không nên dính vào việc này. Tự động có cấp trên phụ trách. Tổ trưởng chết, đó là việc lớn.



Trong lúc nhất thời Vương Trạch Vinh không hiểu ý của Hạng Nam nói.



Việc này mặc dù là đột nhiên, nhưng xử lý không tốt thì tỉnh Giang Sơn sẽ rất bị động.



Khi xe Vương Trạch Vinh tới, hắn thấy chính quyền thành phố Ngân Lĩnh rất loạn, các thường vụ đều chờ bên ngoài phòng cấp cứu.



Thấy Phó chủ tịch tỉnh Sử Thiên Cầm đứng đó, Vương Trạch Vinh vội vàng đi tới.



- Phó chủ tịch Sử, tình hình thế nào rồi?



Vương Trạch Vinh nhỏ giọng nói.



Thấy Vương Trạch Vinh đã đến, Sử Thiên Cầm nghiêm túc nói:



- Tình hình rất không tốt, bây giờ đang được cấp cứu.



Từ trên mặt y có thể thấy rõ vẻ lo âu. Vương Trạch Vinh cũng không biết nói gì cho tốt. Ở đây có không ít lãnh đạo cấp bậc cao hơn hắn. Hắn đi theo là tốt rồi.



- Phó chủ tịch Sử, có nhiệm vụ gì cần tôi đi làm không?



Sử Thiên Cầm nói:



- Anh đi kiểm tra công tác nông nghiệp của thành phố Ngân Lĩnh một chút. Sau khi việc này xảy ra thì có lẽ lãnh đạo cấp trên sẽ đến, có khi sẽ kiểm tra công tác. Tuyệt đối không được để xảy ra vấn đề.