Quan Khí​

Chương 564 : Bố trí người

Ngày đăng: 20:17 18/04/20


Sau khi nghe Uông Nhật Thần nói, Vương Trạch Vinh thở phào nhẹ nhõm. Chuyện con trai phó Thủ tướng chết ở Thành phố Ngân Lĩnh coi như có nhiều người đi đời. Bây giờ Trung Quốc chính là như vậy, mặc dù phó Thủ tướng không tỏ vẻ gì nhưng người bên dưới phải có hành động. Tuy nói Uông Nhật Thần không hề sợ phó Thủ tướng, nhưng các thường vụ tỉnh Giang Sơn lại không như vậy.



- Giám đốc Vương, ngài có rảnh không? Tiểu Đặng Quán Hà đến, nói muốn báo cáo công việc với ngài.



Ngô Quân Chính gọi điện tới.



- Đặng Diệu Hoa tới?



Trước khi đi Vương Trạch Vinh thông qua quan hệ đã đưa Đặng Diệu Hoa lên làm Chánh văn phòng Ủy ban thành phố. Y phải có rất nhiều việc chứ, sao lại đến đây?



- Anh nói địa điểm, tôi lập tức tới.



Vương Trạch Vinh thấy không có việc nên cũng muốn gặp Đặng Diệu Hoa.



Vương Trạch Vinh vừa đi vào, hai người Ngô Quân Chính và Đặng Diệu Hoa đã đi đến bắt tay.



Ngô Quân Chính bây giờ sống rất tốt, đã thành Phó cục trưởng Cục Quản lý du lịch ba tỉnh, tốc độ lên chức cũng không chậm.



- Lão lãnh đạo, lại được gặp ngài.



- Sao, vẫn ổn chứ.



- Cũng tốt ạ.



- Vậy là tốt.



Vương Trạch Vinh cười cười bắt tay Đặng Diệu Hoa rồi nói:



- Tiểu Đặng, sao lại đến Phượng Hải thế?



Đặng Diệu Hoa bắt chặt tay Vương Trạch Vinh, y không khỏi thở dài trong lòng. Sau khi Vương Trạch Vinh đi thì con đường của y bắt đầu xuống dốc. Mặc dù vẫn là Chánh văn phòng Ủy ban, nhưng lãnh đạo thành phố không tin tưởng y, bây giờ Thị trưởng trực tiếp dùng Phó chánh văn phòng làm y rất khổ.



- Giám đốc Vương, một lời khó nói.



Vương Trạch Vinh thấy tâm trạng Đặng Diệu Hoa không cao nên chỉ vào ghế rồi nói:



- Ngồi xuống nói chuyện.



Ngô Quân Chính thấy Đặng Diệu Hoa như vậy liền nói:



- Cuộc sống Tiểu Đặng không tốt mấy, cậu ta đến để nhờ ngài.



- Ồ, chuyện gì thế?



Ngô Quân Chính nói:



- Sau khi lão lãnh đạo đi, Quán Hà đã thay đổi, Bí thư và Thị trưởng cạnh tranh rất mạnh, Tiểu Đặng không được lãnh đạo tin nên nghe nói sắp bị điều xuống huyện.



Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ, Đặng Diệu Hoa tuy có tài nhưng không linh hoạt bằng Ngô Quân Chính, bảo sao không hòa hợp với lãnh đạo. Hơn nữa ai cũng biết Đặng Diệu Hoa là người của mình, sau khi mình đi thì ai chịu dùng y.



Đặng Diệu Hoa bây giờ rất khổ sở, người ngoài thấy y là Chánh văn phòng thì còn nghĩ có quyền lực. Thực ra bởi vì không được lãnh đạo tin tưởng nên căn bản không có bao quyền lực. Lần này y đến Phượng Hải là xem Vương Trạch Vinh có cần không, nếu cần thì y muốn theo Vương Trạch Vinh công tác.



Vương Trạch Vinh nói:
- Đây là đả kích rất lớn đối với Lý Hạ.



Vương Chính nói:



- Quán Hà bây giờ càng đấu càng lợi hại.



Vương Trạch Vinh dập máy rồi suy nghĩ một chút liền gọi cho Lý Hạ.



Lý Hạ bây giờ rất buồn bực. Mình vốn là phái trung lập trong Thị ủy, muốn không đắc tội ai là được. Nhưng lại bị Bí thư và Thị trưởng hợp sức làm mất chức thường vụ. Bây giờ chức Phó thị trưởng cũng chưa chắc đã ngồi được yên? Lý Hạ ngồi nhà suy nghĩ chuyện này.



Vợ y thấy chồng buồn bã như vậy liền nói:



- Anh trước không phải nói rất nhiều người thân tín sao. Nhưng bây giờ anh vừa mất chức thường vụ thì đã không có một ai đến nhà.



Lý Hạ cố ra vẻ bình tĩnh mà nói:



- Không phải vẫn còn cái mũ Phó thị trưởng sao? Dù không còn là thường vụ, anh cũng còn quyền lực nhất định.



Ngoài miệng tuy nói vậy nhưng Lý Hạ rất không cam tâm.



Khi Vương Trạch Vinh gọi tới, mới đầu Lý Hạ còn không nghĩ là Vương Trạch Vinh gọi, sau đó nghe giọng mới kích động.



- Lão lãnh đạo, ngài nghĩ như thế nào mà gọi cho tôi?



Bởi vì kích động nên Lý Hạ cũng không biết mình cần nói gì.



- Lão Hạ, tôi nghe nói anh có chuyện nên gọi điện hỏi thăm.



Thì ra mục đích của Vương Trạch Vinh là như vậy, Lý Hạ có chút cảm động mà nghẹn ngào nói:



- Cảm ơn lão lãnh đạo quan tâm.



Vương Trạch Vinh nói:



- Là như thế này, tôi đang cần một phó giám đốc sở, nếu anh muốn thì tới đây.



Mắt Lý Hạ sáng lên. Nói thật sau khi mất chức thường vụ, vẻ ngoài thì y không có gì nhưng rất buồn bực. Trước đây coi như cùng cấp đám thường vụ, bây giờ họ lại thành cấp trên của mình. Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói muốn mình tới làm phó giám đốc sở, y vô cùng hưng phấn.



- Lão lãnh đạo, chỉ cần ngài muốn, tôi lập tức đến ngay.



Lý Hạ bỏ điện thoại xuống rồi nhìn vợ mà vui vẻ nói:



- Vừa nãy Giám đốc Vương gọi điện tới nói muốn tôi tới Sở nông nghiệp tỉnh Giang Sơn làm phó giám đốc sở.



Vợ y khó hiểu hỏi:



- Từ tỉnh Sơn Nam điều đến tỉnh Giang Sơn làm phó giám đốc sở, Giám đốc Vương có thể làm được không?



Lý Hạ cười nói:



- Giám đốc Vương đâu phải người bình thường. Nếu Giám đốc Vương không nắm chắc thì sẽ không nói như vậy.