Quan Khí
Chương 594 : Tranh công
Ngày đăng: 20:18 18/04/20
- Bí thư Uông, Chủ tịch Hồng, tôi là Phùng Triêu Lâm Thường Hồng, tôi muốn báo cáo với hai ngài một chuyện. Vừa nãy Bí thư Vương Trạch Vinh gặp cơn dư chấn nên bị thương nặng và hôn mê.
)
Sau khi Vương Trạch Vinh bị trọng thương, Phùng Triêu Lâm lập tức báo cáo với lãnh đạo cấp trên.
Lãnh đạo tỉnh ủy đang vui mừng vì Thường Hồng đã phái đội phối hợp thi công nên đường rất nhanh sẽ thông. Nhưng khi mọi người đang vui vẻ thì Phùng Triêu Lâm báo cáo tin này làm mọi người rất giật mình.
Biết tin tức này, Uông Nhật Thần và Hồng Quân đều giật mình. Vào lúc này Vương Trạch Vinh sao có thể xảy ra chuyện. Từ tình hình cứu nạn ở Thường Hồng có thể thấy Vương Trạch Vinh có tác dụng không thể thay thế. Nếu Vương Trạch Vinh xảy ra chuyện thì Thường Hồng không phải sẽ loạn sao?
- Phùng Triêu Lâm, tình huống là như thế nào?
Uông Nhật Thần trầm giọng nói.
Phùng Triêu Lâm nói:
- Bí thư Uông, vừa nãy Bí thư Vương cứu một nhân viên cứu hộ nên bị một vật nặng từ trên rơi xuống trúng đầu chảy máu rất nhiều, bây giờ đang cấp cứu. Tôi vừa đi xem thì trong lúc nhất thời Bí thư Vương không thể tỉnh lại.
Hồng Quân nghe tin này liền lập tức nói với Phùng Triêu Lâm:
- Phùng Triêu Lâm, trong khi Vương Trạch Vinh bị thương, anh nhất định phải gánh vác trách nhiệm, nhất định phải làm tốt công tác.
Phùng Triêu Lâm lập tức nói:
- Xin Tỉnh ủy yên tâm, tôi nhất định làm tốt công tác này.
Y báo cáo tin này chỉ có một mục đích là muốn nói cho Tỉnh ủy biết bắt đầu từ bây giờ công tác cứu nạn ở Thường Hồng do mình phụ trách.
Sau khi thông báo xong, Ngô Kim Thành nói với Phùng Triêu Lâm:
- Thị trưởng Phùng, tình hình bây giờ còn không rõ ràng, Bí thư Vương chỉ bị thương chứ không nặng. Báo cáo với Tỉnh ủy như vậy có phải quá vội vàng không?
Phùng Triêu Lâm nhìn Ngô Kim Thành rồi nói:
- Vào lúc này Bí thư Vương xảy ra chuyện như vậy, chúng ta trước tiên phải báo cáo với lãnh đạo cấp trên. Điều này sẽ giúp lãnh đạo cấp trên có quyết định chính xác.
Phó bí thư Lưu Gia Hà nói:
- Phải xem thương thế của Bí thư Vương thế nào hãy nói.
Phùng Triêu Lâm nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh bị thương trong công việc, tình huống của Bí thư thì chúng ta phải coi trọng. Trên đầu có vết thương lớn như vậy thì tôi nghĩ chỉ dựa vào lực lượng ở Thường Hồng thì không thể hồi phục. Mọi người thấy như vậy có được không, lập tức dùng trực thăng đưa Bí thư Vương ra ngoài cấp cứu?
Lúc này Trương Chấn Trung nghe thấy tin Vương Trạch Vinh bị thương đã chạy về.
- Rốt cuộc như thế nào?
Trương Chấn Trung hỏi một Bí thư chi bộ đảng đứng đây.
Bí thư này nói:
- Bác sĩ đã xử lý vết thương và nói rất nhanh sẽ tỉnh lại. Tôi sợ bị thương bên trong thì khó mà nói.
Trương Chấn Trung trừng mắt nhìn người này rồi đi vào trong.
Trương Chấn Trung vừa vào thấy Vương Trạch Vinh nằm ở trên cáng, đầu được băng bó.
Trương Chấn Trung nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Bí thư Vương, đường lập tức sẽ được thông. Thường Hồng bây giờ không thể không có Bí thư, mau tỉnh lại.
Lúc này chỉ thấy Ngô Kim Thành cũng đi đến. Sau khi đuổi được Phùng Triêu Lâm đi, y lập tức chạy đến đây xem tình hình của Vương Trạch Vinh.
- Chính ủy Trương, Bí thư Vương thế nào rồi?
Ngô Kim Thành hỏi.
Trương Chấn Trung không nói gì, Long Dũng Đình ngồi bên nói:
- Bí thư Vương không sao, chủ yếu là mệt nên rất nhanh sẽ khỏi.
- Thật sự không sao chứ?
Mắt Ngô Kim Thành sáng lên, y rất chú ý đến câu nói này.
Long Dũng Đình nói:
- Chắc không có việc gì.
Trương Chấn Trung nói:
- Vậy sao Bí thư Vương còn chưa tỉnh?
Một bác sĩ ở bên nói:
- Hai lãnh đạo yên tâm, Bí thư Vương chỉ bị nồi sắt va vào mà thôi. Đồng chí này nói đúng, Bí thư Vương do mất máu nhiều và quá mệt mỏi nên ngất, truyền dịch là sẽ tốt ngay.
Ngô Kim Thành nghe bác sĩ nói như vậy liền thở dài một tiếng. Nghĩ đến hành vi của Phùng Triêu Lâm, Ngô Kim Thành không khỏi cười thầm trong lòng