Quan Khí​

Chương 599 : Tổng bí thư bắt chặt tay Vương Trạch Vinh

Ngày đăng: 20:18 18/04/20


Đoàn xe đến trước một khu đổ nát, Tổng bí thư ra hiệu cho xe dừng lại.



Tổng bí thư xuống xe đi về phía trước. Mọi người trên xe cũng xuống đi theo Tổng bí thư.



Đây là một công ty ở ngoại thành, cả công ty đã sụp đổ, đưa mắt ra nhìn thì có thể thấy ngọn cờ Đảng bay trong gió. Ở dưới ngọn cờ đảng, rất nhiều nhân viên đang tìm kiếm người còn sống.



Thấy một đội lãnh đạo tới, mọi người đang vùi đầu trong công việc liền nhìn bọn họ.



Phùng Triêu Lâm vội vàng chạy tới hét lên với đám người:



- Ai là người phụ trách, mau đến đây.



Mặc dù là Thị trưởng nhưng y không biết tình hình nơi này nên chỉ có thể tìm một người đến hỏi.



Rất nhanh một người đàn ông trung niên đi tới. Y đương nhiên đã thấy Tổng bí thư trên Tv nên kích động nói:



- Tổng, Tổng bí thư..



Tổng bí thư cười cười bắt tay y, không ngại tay y đầy vết bẩn.



- Đồng chí vất vả rồi.



Tổng bí thư nói.



- Không vất vả, chúng tôi làm chuyện mình nên làm.



- Sao rồi, công tác cứu nạn tiến triển thế nào? Cứu được bao người?



- Tổng bí thư, nhà máy này coi như đã hỏng hoàn toàn. Nếu không phải Thị ủy kịp thời tổ chức nhân viên cứu nạn thì có lẽ số người sống sót không có là bao.



- Ồ, các đồng chí tổ chức như thế nào, là tự phát ư?



Tổng bí thư hỏi.



Nghe Tổng bí thư nói, người đàn ông kích động nói:



- Là Vương cứu mạng, a, là Bí thư Vương tổ chức.



Người đàn ông nói ra câu Vương cứu mạng thì mới phát hiện mình nói không ổn nên vội vàng sửa lại.




Mọi người rất nhanh bình tĩnh, nhân viên công tác cũng bắt đầu bắt tay vào công việc.



Mọi người nhìn ra được đây không phải việc mà Vương Trạch Vinh dàn dựng, đây là do sức ảnh hưởng của Vương Trạch Vinh, sức ảnh hưởng này rất lớn. Đối mặt với động đất, quần chúng nhân dân Thường Hồng rất tin tưởng Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh thấy tình hình đã được khống chế liền đưa loa cho Long Dũng Đình rồi đi ra ngoài.



Vừa ra ngoài, Vương Trạch Vinh liền thấy đám người Tổng bí thư đang đứng đó.



Thấy Tổng bí thư, Vương Trạch Vinh vội vàng đi tới.



Uông Nhật Thần nói với Vương Trạch Vinh:



- Đồng chí Vương Trạch Vinh, mau đến chào Tổng bí thư.



Vương Trạch Vinh đang không biết chào Tổng bí thư như thế nào thì thấy Tổng bí thư đi tới trước, tay cũng đã đưa ra ngoài.



Hai tay bắt chặt tay Vương Trạch Vinh, Tổng bí thư nói:



- Đồng chí Vương Trạch Vinh vất vả rồi.



- Thủ trưởng vất vả.



Vương Trạch Vinh chỉ có thể nói như vậy.



Lúc này Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận lực lượng rất lớn từ tay Tổng bí thư, hắn rất cảm động. Hắn cảm thấy có lời này của Tổng bí thư thì những việc mình làm là đáng giá.



- Vết thương trên đầu thế nào rồi?



Nhìn đầu Vương Trạch Vinh được băng bó, Tổng bí thư quan tâm mà hỏi. Tổng bí thư không khỏi than thở, đối mặt tình hình phức tạp như vậy ở Thường Hồng, Vương Trạch Vinh là một Bí thư thị ủy trẻ tuổi không ngờ lại làm tốt như vậy. Từ trong giọng của quần chúng nhân dân có thể thấy được điểm này. Nghĩ đến Vương Trạch Vinh luôn đưa Đảng ra đầu tiên, nghĩ đến ngọn cờ Đảng tung bay trong gió, Tổng bí thư càng coi trọng Vương Trạch Vinh hơn.



- Cảm ơn Tổng bí thư quan tâm, vết thương trên đầu tôi không sao.



Vương Trạch Vinh nói.



- Đồng chí Vương Trạch Vinh, công tác Thường Hồng sau này càng thêm nặng nề. Đồng chí phải gánh vác nhiệm vụ xây dựng lại Thường Hồng. Tôi tin đồng chí có năng lực này. Nhất định phải xây dựng Thường Hồng tốt đẹp hơn.



Tay Tổng bí thư vẫn không bỏ bàn tay chảy máu của Vương Trạch Vinh ra.