Quan Khí​

Chương 661 : Phùng thị trưởng hành động rất tích cực

Ngày đăng: 20:19 18/04/20


Sau khi trở lại Thường Hồng thì Vương Trạch Vinh tạm thời chưa đi tiếp quản chuyện thành phố. Có thể giúp Hạng Nam thì mình đã làm rồi, bây giờ chỉ dựa vào chính Hạng gia mà thôi. Chuyến lên Bắc Kinh lần này người nhà Hạng gia rất là coi trọng Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh cũng tự ngẫm lại những lần mình ở Hạng gia thì chưa có lần nào được già trẻ lớn bé trong nhà coi trọng giống như lần này, dường như đã trở thành nhân vật trung tâm của Hạng gia vậy. Hiếm khi có dịp trở lại Bắc Kinh nên Vương Trạch Vinh dành thời gian mấy ngày liền đi chơi cùng với Lữ Hàm Yên, làm cho ngày nào cô cũng cười tươi như hoa.



- Bí thư Vương, nghe nói thị trưởng Phùng lại phê bình công tác của chánh văn phòng Khương.



Trên đường trở về từ Bắc Kinh thì Tô Hành Chỉ khẽ nói với Vương Trạch Vinh.



Đây đã là lần thứ hai rồi! Vẻ mặt của Vương Trạch Vinh liền cứng lại, gần đây Phùng Triêu Lâm nhảy nhót khá ác liệt nhỉ.



- Khương Tắc Xương nói với anh à?



Vương Trạch Vinh cũng cảm thấy có chút tức giận vì chuyện Khương Tắc Xương liên tục bị phê bình, Phùng Triêu Lâm kiếm cớ phê bình Khương Tắc Xương đủ để chứng mình tên này quyết tâm đổi chánh văn phòng ủy ban.



- Chánh văn phòng Khương chưa từng nói mà do tôi nghe người ta nói.



- Bảo Khương Tắc Xương tới chỗ tôi.



Vương Trạch Vinh muốn hỏi việc này một chút. Từ sau khi trở lại Thường Hồng thì về cơ bản là Vương Trạch Vinh đều vùi đầu vào công việc, tới mấy huyện để điều tra nghiên cứu, sự phát triển của toàn thành phố nhất định phải hình thành tổng thể. Tình hình phát triển hiện giờ là tốt nhưng mà đối với Vương Trạch Vinh mà nói thì Thường Hồng là một trận địa trọng yếu của hắn, nhất định phải làm cho cực kỳ tốt mới được. Không ngờ Phùng Triêu Lâm lại không nhịn được muốn nhảy ra, nhất định là cho rằng Hồng Quân thế mạnh rồi nên có thể muốn khiêu chiến với mình!



Từ sau khi Ủy ban kỷ luật Trung ương đột nhiên rời đi, tình thế tỉnh Giang Sơn trở nên rất tế nhị, loại chuyện này ngoài dự kiến của nhiều người, vốn tưởng Uông Nhật Thần muốn chỉnh Hồng Quân và suy nghĩ cho rằng Hồng Quân sẽ nhanh chóng ngã xuống liền thay đổi lập tức. Tình hình này chứng minh một vấn đề đó là Hồng Quân cũng có hậu thuận không kém.



Nếu Hồng Quân không bị lật thì như vậy vị trí của hắn ở tỉnh Giang Sơn sẽ không bị thay đổi. Với cách nghĩ như vậy nên uy thế của Hồng Quân ở Giang Sơn lại được nâng lên, đương nhiên điều này cũng tác động tới đám người thuộc Hồng hệ, người nào cũng đều có vẻ hưng phấn, bọn họ dường như đã thấy được tương lai tốt đẹp nhất của mình, có một số người lại còn cảm thấy thời gian vừa rồi biểu hiện của mình không được tốt, cho nên tranh nhau thể hiện sự trung tâm của mình.



Phùng Triêu Lâm là người của Hồng Quân, vốn hắn cũng có tâm sự như vậy, lúc đầu cũng cho rằng tương lai của mình đã mất đi hi vọng, không ngờ gió lại đổi chiều, chỗ dựa của mình rất vững chắc!



Khả năng Hồng Quân trở thành bí thư tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn lại càng lớn hơn nữa, Phùng Triêu Lâm cảm thấy mình nên tiến thêm một bước để tỏ lòng trung thành cho Hồng Quân xem, nghĩ đến việc trước nay Vương Trạch Vinh đều được Uông Nhật Thần "bảo kê" nên Phùng Triêu Lâm liền thầm suy nghĩ có khi mình có khả năng làm bí thư thị ủy cũng nên.



Khi nghĩ đến chánh văn phòng ủy ban vốn là thư ký của Vương Trạch Vinh thì trong lòng Phùng Triêu Lâm rất khó chịu. Hắn cũng muốn thông qua chuyện của Khương Tắc Xương để thử Vương Trạch Vinh một lần do đó mới có chuyện hai lần phê bình này.



Phùng Triêu Lâm cũng ít nhiều nghe được một số tin tức, theo hắn biết thì lão gia tử Hạng gia "tấn công" phó thủ tướng thất bại rồi, Vương Trạch Vinh đã mất đi một sự trợ giúp mạnh mẽ. Nếu đã như vậy, bản thân mình lại có sự trợ giúp của Hồng Quân với hậu thuẫn tương đương với bí thư tỉnh ủy thì không cần phải e ngại Vương Trạch Vinh nữa.



Khương Tắc Xương sau khi nhận được thông báo của Tô Hành Chỉ thì tối đó liền tới nhà Vương Trạch Vinh.




- Bí thư Vương, ngài nên để tâm tới chuyện này thì hơn, mặc dù là lời đồn nhưng chuyện này cũng có khả năng phát sinh.



Tâm tình của Tiền Hồng vẫn rất trầm trọng, hắn biết hậu thuẫn của Vương Trạch Vinh là Hạng gia đồng thời cả Uông gia cũng là chỗ dựa cho hắn, thế nhưng nếu nhiệm kỳ sau hai hậu thuẫn này của Vương Trạch Vinh đều thối lui mà ngược lại Hồng Quân ở phía đối đầu lại lên cao thì đến lúc đó Vương Trạch Vinh có thể trụ lại được hay không? Nghĩ đến đây Tiền Hồng vẫn còn rất nhiều bất an.



Trong khi ba người đang ở đây nói chuyện thì bên Phùng Triêu Lâm cũng cảnh tương tự, trong một gian phòng bài trí trang nhã, Phùng Triêu Lâm đang nói chuyện hứng khởi với vài người.



- Lão Cận, bên Tổ chức các anh phải tuyển chọn nhân sự cho tốt, sự phát triển của Thường Hồng cần rất nhiều nhân tài có ích đó.



Phùng Triêu Lâm vừa hưởng thụ mát sa vừa nói với Cận Hình Đào đang nằm bên một chiếc giường khác.



Hai người gần đây đi lại rất thân thiết.



Cận Hình Đào nói:



- Chủ tịch Hồng rất quan tâm cán bộ Thường Hồng chúng ta, bước tiếp theo chúng tôi sẽ nghĩ cách điều động một số người lên tỉnh học tập, lần này nhất định phải kiếm cho được nhân tài mới được.



Các Vũ Tuấn nằm trên giường khác cười nói:



- Tư tưởng nhận thức của một số người phụ trách ban ngành chủ yếu càng ngày càng không theo kịp tình thế, tôi thấy lần này nên cho bọn họ đi học tập một chút.



Phùng Triêu Lâm cười nói:



- Lão Diêm nói đúng, tăng cường đẩy mạnh học tập hết sức trọng yếu, chẳng qua, lão Diêm à, sau khi bọn họ đi rồi thì việc tuyển chọn người chủ trì công tác phải thật tốt.



Nội dung mấy người nói tất nhiên là đề cập tới vấn đề điều chỉnh cán bộ Thường Hồng.



Phùng Triêu Lâm nhắm mắt tận hưởng cảm giác thoải mái đang lan truyền khắp toàn thân, hắn cảm thấy tay nghề của thợ matxa hết sức chuyên nghiệp, mỗi một động tác đều đúng nơi đúng chỗ.



Trong đầu lại hiện ra tình cảnh về Hồng Quân mà mình nhìn thấy hôm trước, mục đích tỉnh mở một lớp bồi dưỡng cán bộ hết sức rõ ràng. Đây là một biện pháp điều chỉnh, thành phố Thường Hồng có rất nhiều người là thủ hạ của Vương Trạch Vinh. Có thể nhân việc này đẩy một số người đi rồi thay người của mình vào, đây chính là một chuyện rất quan trọng!