Quan Khí
Chương 670 : An ủi người của mình
Ngày đăng: 20:19 18/04/20
Tình hình trong hội nghị đã quá rõ ràng. Mọi người thấy Vương Trạch Vinh nâng Thang, đè Triệu. Những người vẫn tự nhận thuộc về Vương Trạch Vinh thì có chút lo lắng. Trước đây vì Triệu Lâm Phân là người của Vương Trạch Vinh nên những người bên dưới cô ta cũng tự coi mình là người của Vương Trạch Vinh. Người Vương Hệ rất oai phong ở huyện Hồng An, nhưng bây giờ Triệu Lâm Phân không là người của Vương Trạch Vinh nữa, Vương Trạch Vinh còn có thể coi mình là người thuộc Vương Hệ không?
Không khí trong hội nghị khá đặc biệt, người Vương Hệ vô cùng lo lắng, người của Thang Ngọc Sinh lại thở dài một tiếng. Bọn họ rất hưng phấn như thấy tìm được tổ chức.
Nhìn Triệu Lâm Phân mặt mày khó coi ngồi đấy, đám người của cô ta rất bực tức. Đi theo người phụ nữ như vậy thì không có tiền đồ, chỗ dựa tốt không dựa vào lại chạy đến với Phùng Triêu Lâm, đây là uống nhầm thuốc.
Người của Triệu Lâm Phân bắt đầu ngầm phân hóa, có những người từ từ chia rõ khoảng cách với cô ta. Chẳng qua bây giờ Triệu Lâm Phân là Bí thư huyện ủy nên mọi người không dám lộ rõ. Hôm nay Vương Trạch Vinh đến để mọi người có cơ hội. Bây giờ rõ ràng Vương Trạch Vinh không cần con đàn bà này, cần phải lựa chọn lại.
Quan trường là nơi rất thực tế, mọi người đi theo Triệu Lâm Phân để không ngừng tiến bộ. Trước kia cô ta được Vương Trạch Vinh ủng hộ nên rất thuận lợi. Bây giờ không còn được Vương Trạch Vinh ủng hộ thì xem ra cuộc sống khó khăn rồi.
Mọi người lại phát hiện một vấn đề, mình bây giờ không biết nên tìm cửa nào cả. Vương Trạch Vinh nâng Thang Ngọc Sinh lên, Thang Ngọc Sinh có nhận mình không cũng là một vấn đề. Quan trọng nhất là Vương Trạch Vinh có thể tin mình không?
Vương Trạch Vinh mặc dù nâng Thang Ngọc Sinh lên, chèn ép Triệu Lâm Phân nhưng hắn cũng đang quan sát các cán bộ trong phòng hội nghị. Bây giờ mới là lúc phân chia nhân viên, thời điểm quan trọng rốt cuộc có bao người vẫn dựa vào mình.
Dù như thế nào thì rất nhiều người đi theo Triệu Lâm Phân vẫn muốn dựa vào mình. Không nên vì Triệu Lâm Phân mà đẩy bọn họ đi. Chèn ép Triệu Lâm Phân thì được, nhưng đối với người trung thành với mình thì phải an ủi.
- Như vậy đi, bởi vì huyện Hồng An nhiều công việc nên những người khác cứ làm việc của mình. Mời đồng chí Thang Ngọc Sinh đi theo tôi xem xét tình hình huyện Hồng An.
Vương Trạch Vinh sau khi nghe xong Thang Ngọc Sinh báo cáo liền trực tiếp bố trí nhân viên đi cùng mình.
Ý Vương Trạch Vinh rất rõ ràng, mình lần này đến huyện Hồng An kiểm tra công việc người cùng đi lại là Thang Ngọc Sinh, người khác muốn làm gì thì làm.
Mọi người bên dưới đều giật mình, bình thường khi lãnh đạo cấp trên đến thì đều là Bí thư huyện ủy đi cùng. Nhưng bây giờ Vương Trạch Vinh lại điểm danh Thang Ngọc Sinh, không muốn Triệu Lâm Phân đi, đây là tát Triệu Lâm Phân trước mặt đông đảo cán bộ.
Việc này mặc dù có vẻ quá đáng nhưng Vương Trạch Vinh lại muốn dùng cách này để cho Triệu Lâm Phân một bài học.
Thang Ngọc Sinh nghe thấy Vương Trạch Vinh muốn mình đi cùng liền rất vui vẻ.
Vương Trạch Vinh nhìn Thang Ngọc Sinh rồi nói:
- Đồng chí Thang Ngọc Sinh, bất cứ công tác nào muốn làm tốt thì phải có một nhóm đồng chí kiên định ủng hộ mình. Các đồng chí ngồi đây là tài sản quý báu của huyện Hồng An, lãnh đạo huyện phải tận dụng tối đa.
Thang Ngọc Sinh bây giờ rất vui vẻ, hắn biết ý của Bí thư Vương đó là giao người Vương Hệ cho mình.
Thang Ngọc Sinh thấy mình như đang nằm mơ, y không ngờ Vương Trạch Vinh lại tin mình nhanh như vậy.
- Xin Bí thư Vương yên tâm, Huyện ủy, Ủy ban huyện Hồng An nhất định sẽ đoàn kết các đồng chí để làm tốt công tác.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người trong xe rồi nói:
- Các đồng chí, đồng chí Thang Ngọc Sinh là một lãnh đạo rất tốt, có chuyện gì thì nên hỏi chỉ thị của đồng chí Thang Ngọc Sinh một chút. Đương nhiên vấn đề không giải quyết được thì trực tiếp gọi tôi. Số điện thoại của tôi các đồng chí có thể hỏi Tiểu Tô.
Không ai ngờ Vương Trạch Vinh lại làm việc trực tiếp như vậy, thông qua lần này thì thế lực của Triệu Lâm Phân ở huyện Hồng An coi như tan rã.
Triệu Lâm Phân đương nhiên hiểu ý của Vương Trạch Vinh. Bây giờ cô ta mới phát hiện mình dù là một Thường vụ thị ủy nhưng không có sức phản kháng lại Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh làm quá rõ ràng.
Triệu Lâm Phân cũng có chút tức giận, ngồi trong văn phòng mà không nghĩ ra biện pháp đối phó. Báo cáo với Phùng Triêu Lâm ư? Triệu Lâm Phân cười khổ một tiếng. Phùng Triêu Lâm trong Hội nghị thường ủy không phải đối thủ của Vương Trạch Vinh, y cho dù biết thì cũng làm gì được nữa. Phùng Triêu Lâm báo cáo với Chủ tịch tỉnh Hồng thì sao. Vương Trạch Vinh nói rất chính đáng, rất nhiều công việc là do bên Ủy ban làm, Vương Trạch Vinh bảo Thang Ngọc Sinh đi cùng và báo cáo cũng đúng, không ai tìm ra được nhược điểm.
Sao Vương Trạch Vinh lại chọn được chuẩn như vậy? Triệu Lâm Phân không thể nghĩ ra.
Xong rồi. Triệu Lâm Phân biết mình không thể tiến thêm bước nữa ở Thường Hồng, có lẽ chức Bí thư huyện ủy của mình cũng sẽ mất.