Quan Khí
Chương 681 : Tổng bí thư rất hài lòng
Ngày đăng: 20:20 18/04/20
Trong cơn gió rét, đoàn công tác Trung ương đến Thường Hồng chúc tết đã tới. Lần tiếp đón này Vương Trạch Vinh đã tập trung nhiều tâm trí, yêu cầu Tiền Hồng cùng Khương Tắc Xương nghiêm khắc dựa theo nhân viên cấp trên phái tới mà làm việc.
Tiếp đón Tổng bí thư thực ra không khó khăn, các cơ quan Trung ương đều đã phái nhân viên tới Thường Hồng để chuẩn bị từ trước.
Tiền Hồng lần này rất chú tâm trong công việc, chuyện lớn nhỏ đều tự đi kiểm tra nhiều lần vì sợ xuất hiện sai lầm như trước.
Sức khỏe của Uông Nhật Thần bây giờ rất tốt, luôn đi cùng Tổng bí thư xem xét tình hình Thường Hồng. Ngoài Uông Nhật Thần thì cũng có một loạt lãnh đạo tỉnh đi cùng. Tổng bí thư đến thì lãnh đạo tỉnh có ai không muốn được tiếp xúc với ngài.
Vương Trạch Vinh mặc dù có cấp bậc thấp nhưng là Bí thư thị ủy Thường Hồng cho nên có thể đi cùng Tổng bí thư và nói về tình hình phát triển Thường Hồng.
Trên cả đường đi, Tổng bí thư rất kinh ngạc. Lần trước khi ngài đến thì Thường Hồng là đống đổ nát vậy mà chỉ trong vòng không đầy năm đã thấy một thành phố khác hẳn.
Thấy tình hình Thường Hồng bây giờ, Tổng bí thư rất hài lòng và thầm than nhân dân Thường Hồng rất bất khuất. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã xây dựng lại được quê hương của mình.
Đi trên các con đường thênh thang, các phóng viên rất ngạc nhiên. Rất nhiều phóng viên đã đến Thường Hồng khi xảy ra động đất. Hai lần tới Thường Hồng làm người ta rõ ràng cảm nhận tốc độ phát triển của Thường Hồng.
Khi vào một tiểu khu, Tổng bí thư vừa đi xem các trang bị của tiểu khu vừa nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Tiểu Vương, Thường Hồng phát triển rất tốt.
Tổng bí thư sờ sờ dụng cụ thể hình trong khu thể thao rồi thử tập một chút:
- Xây dựng tiểu khu nhất định phải có những cái này, như vậy có thể khiến toàn dân tập thể thao.
Vương Trạch Vinh nói:
- Đây là Ủy ban Thể dục thể thao dùng thu nhập từ xổ số mà bố trí một số thiết bị ở các tiểu khu, có các công ty quyên góp, mục đích là để cho người dân có nơi tập luyện.
- Rất tốt, đây là biện pháp rất tốt, các nơi khác cũng muốn dùng cách này phát triển công nghệ cao nhưng không thành công mấy. Thường Hồng có thể thu hút công ty như vậy, đó là biết tự khai thác. Chúng ta làm chuyện gì cũng phải có tinh thần dẫn đầu, không sợ thất bại. Làm bất cứ chuyện gì cũng có thể thất bại, chỉ cần tổng kết kinh nghiệm, tiếp tục làm thì cuối cùng sẽ có thành công.
Mọi người nghe Tổng bí thư nói như vậy liền không nhịn được nhìn Vương Trạch Vinh, rất nhiều người ghen ghét vì biết Tổng bí thư rất hài lòng Vương Trạch Vinh. Bây giờ đã như vậy thì người thông minh sẽ không đối đầu Vương Trạch Vinh, nhất định tạo quan hệ tốt với hắn.
Chủ tịch tỉnh Hồng Quân nhìn thoáng qua Phùng Triêu Lâm đi ở phía sau liền nhíu mày. Y có chút không hài lòng với Phùng Triêu Lâm. Phùng Triêu Lâm này quá kém, là một Thị trưởng mà không khống chế được Khu công nghệ cao Thường Hồng. Nhìn tình hình bây giờ thì các hạng mục phát triển của Thường Hồng đều do Vương Trạch Vinh tự mình khống chế, còn cần Thị trưởng làm gì? Không biết sao y càng lúc càng khó chịu với Phùng Triêu Lâm, rất không hài lòng việc Phùng Triêu Lâm không thể khống chế Thường Hồng. Tuy nói y cũng biết Vương Trạch Vinh lợi hại, Phùng Triêu Lâm không phải đối thủ. Nhưng nhìn Uông Nhật Thần đắc ý như vậy thì y rất khó chịu.
Vương Trạch Vinh một bên báo cáo công tác Thường Hồng với Tổng bí thư, một bên trả lời các câu hỏi của mấy Bộ trưởng đi cùng. Việc này không thể để người bên dưới trả lời, bọn họ là lãnh đạo cấp bộ thì sao có thể để nhân viên trả lời. Cũng may Vương Trạch Vinh đã kéo Đặng Diệu Hoa đến bên cạnh, có một số việc mình nói vài câu sau đó để Đặng Diệu Hoa trao đổi với bọn họ.
Uông Nhật Thần vẫn quan sát thái độ của Tổng bí thư với Vương Trạch Vinh. Ông thấy Tổng bí thư hài lòng với Vương Trạch Vinh như vậy thì than thở. Vương Trạch Vinh bây giờ mới chưa đầy 34 tuổi, rất trẻ nếu không sẽ tiến thêm bước nữa.
Tổng bí thư khẽ vỗ vai Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Bí thư Tiểu Vương, tôi giao Thường Hồng cho cậu, cậu chịu khó làm ở Thường Hồng vài năm. Tôi hy vọng thấy Thường Hồng hoàn toàn mới.
Tổng bí thư nói như vậy khiến các lãnh đạo tỉnh Giang Sơn có chút sửng sốt. Ý của Tổng bí thư là quá rõ ràng, muốn Vương Trạch Vinh ở lại Thường Hồng vài năm, việc này có chút phức tạp.
Hồng Quân cũng có chút sửng sốt, lời này y càng nghĩ nhiều hơn. Thứ nhất Vương Trạch Vinh nếu không xảy ra chuyện quá lớn thì không ai có thể đụng đến hắn. Hắn coi như là Bí thư thị ủy Thường Hồng do Tổng bí thư phong, ai động hắn là chống đối với Tổng bí thư. Thứ hai Thường Hồng nhất định sẽ phát triển mạnh hơn nữa. Thứ ba trong thời gian ngắn Vương Trạch Vinh không thể lên chức, ít nhất trong hai ba năm là không được. Công tác chủ yếu của hắn là phát triển Thường Hồng, không ai có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của Thường Hồng.
Uông Nhật Thần cũng đang suy nghĩ vấn đề này. Xem ra Tổng bí thư muốn giao cho Vương Trạch Vinh phụ trách, điều này có thể biến Vương Trạch Vinh thành trung tâm của Đặc khu, địa vị của Vương Trạch Vinh trong thời gian ngắn sẽ không thể lay chuyển.
Đây là việc tốt đồng thời cũng là áp lực, phải xem Vương Trạch Vinh có thể khiến Thường Hồng phát triển hơn nữa hay không?
Vương Trạch Vinh cũng rất cảm động với sự tin tưởng của Tổng bí thư.
- Xin Tổng bí thư yên tâm, tôi nhất định làm tốt công tác dưới sự chỉ đạo của Trung ương, tỉnh, sẽ phát triển Thường Hồng rất tốt.