Quan Khí
Chương 708 : Phú Thì Cách quan tâm đến việc Thường Hồng
Ngày đăng: 20:20 18/04/20
Dưới sự chủ trì của Vương Trạch Vinh, Hoàng Lâm Thanh và Nina đã xác định quan hệ yêu đương vì cả hai chưa có gia đình.
Đây là không có biện pháp, Vương Trạch Vinh có chút buồn cười chính mình, mình làm như vậy đúng là làm người ta bực mình.
Ouni rất hài lòng với kết quả này, cô nói:
- Bí thư Vương, Trung Quốc xem ra cũng là quốc gia tôn sùng tự do.
Vương Trạch Vinh vốn muốn dẹp yên việc này, nhưng làm hắn không ngờ là sau đó có người mượn việc này mà gây chuyện.
Phó bí thư Tỉnh ủy phụ trách công tác tổ chức Phú Thì Cách đột nhiên gọi tới.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, các anh làm gì vậy hả. Các anh còn nghĩ đến ảnh hưởng không thế, tiếp đón mà cũng như vậy sao? Người phụ trách tiếp đón làm như thế nào? Nhất định phải nghiêm túc truy cứu trách nhiệm người phụ trách.
Nói xong câu này Phú Thì Cách liền dập máy.
Vương Trạch Vinh không khỏi nhíu mày.
Phú Thì Cách vốn không hòa hợp với hắn. Chuyện lần trước Phú Thì Cách vẫn không có ý gì, hơn nữa còn trở thành Phó bí thư Tỉnh ủy sau khi Uông Nhật Thần lui ra.
Từ đủ chuyện có thể thấy sau lưng Phú Thì Cách là thế lực rất lớn. Nghĩ đến quan khí của Hà Vi Trạch, lại nghĩ đến chủ tịch tỉnh mới tới, Vương Trạch Vinh biết tình hình tỉnh Giang Sơn đang dần phát triển theo hướng tỉnh Sơn Nam. Sau khi Hạng Nam rời đi thì tỉnh Sơn Nam dần thoát khỏi khống chế của ông. Tỉnh Giang Sơn có lẽ cũng là như vậy.
Vương Trạch Vinh cười khổ một tiếng, tên Phú Thì Cách này xem ra muốn gây chuyện. Bị một Phó bí thư Tỉnh ủy chú ý thì không ai có thể thoải mái được.
Vương Trạch Vinh vừa bỏ điện thoại xuống thì Phùng Triêu Lâm tìm tới.
- Bí thư Vương, chuyện này trên tỉnh rất coi trọng và đưa ra ý kiến với công tác của chúng ta.
Phùng Triêu Lâm cẩn thận nói với Vương Trạch Vinh. Xảy ra chuyện này thì Khương Tắc Xương nhất định có quan hệ, chỉ cần có người thúc đẩy thì Khương Tắc Xương khó giữ ghế Chánh văn phòng. Nghĩ đến đây Phùng Triêu Lâm liền không thể ngồi yên. Y lo lắng Vương Trạch Vinh nghĩ mình đứng sau việc này.
Hôm nay trên tỉnh gọi tới càng làm Phùng Triêu Lâm lo lắng. Chẳng may Vương Trạch Vinh nghi ngờ thì cuộc sống của mình sẽ không tốt.
Vương Trạch Vinh nhìn Phùng Triêu Lâm, hắn đương nhiên biết việc này đương nhiên không thể do Phùng Triêu Lâm xúi bẩy.
- Đầu tiên không nên nghĩ nhiều quá, tiếp đón tốt người nước Pháp mới là quan trọng. Chuyện hai người kia thế nào rồi?
Phùng Triêu Lâm nói:
Khương Tắc Xương vừa vào cửa liền nói:
- Bí thư Vương, tôi gây phiền phức cho ngài.
Vương Trạch Vinh ngồi xuống đối diện với Khương Tắc Xương rồi nói:
- Việc này không ai ngờ đến, chẳng qua cũng không phải việc gì lớn. Chỉ là có kẻ muốn gây rối mà thôi.
Khương Tắc Xương nói:
- Chỉ cần không ảnh hưởng tới ngài là được.
Vương Trạch Vinh nhìn Khương Tắc Xương rồi nói:
- Bí thư tỉnh ủy Hà dự định điều ah lên văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh công tác, anh có suy nghĩ gì không?
Khương Tắc Xương sa sầm mặt lại mà nói:
- Tôi phục tùng phân công.
Y đương nhiên hiểu nguyên nhân điều mình đi, đây không phải là đề bạt. Con đường quan trường của mình đến cuối rồi.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tắc Xương, đời người rất quanh co, lên tỉnh thì ánh mắt của anh sẽ mở rộng ra. Tôi hy vọng anh nhanh chóng quen thuộc công tác để sau này phát huy.
Lời này làm Khương Tắc Xương giật mình, mình sao lại nghĩ sẽ không thể phát triển nữa, quá sai rồi. Chỉ cần đi theo Bí thư Vương thì còn thiếu sao:
- Lên văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh cũng tốt, tôi có thể kịp thời báo cáo tin tức trên tỉnh với Bí thư.
Vương Trạch Vinh rất vui vì Khương Tắc Xương nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng như vậy:
- Anh có suy nghĩ này là tốt rồi.
Nhìn Khương Tắc Xương đi ra, Vương Trạch Vinh gõ gõ tay lên bàn. Xem ra tình hình tỉnh Giang Sơn không bình tĩnh rồi.