Quan Khí​

Chương 72 : Chúc mừng

Ngày đăng: 20:07 18/04/20


Cửa phòng làm việc của Đinh Lỗi đóng chặt. Vương Trạch Vinh biết nhất định Đinh Lỗi đang ở trong phòng. Trong hai ngày này, Đinh Lỗi phảng phất như biết được hậu quả của mình, trên cơ bản không xen vào công tác của xã Hoàn Thành nữa, mỗi ngày tới cơ quan đều đóng chặt cửa phòng làm việc, vào lướt web.



Tiểu Giang mượn cớ gửi công văn, chạy tới phòng làm việc của Đinh Lỗi xem xét. Theo lời của cô, vẻ mặt Đinh Lỗi rất không tốt.



Việc này khiến Vương Trạch Vinh khá cảnh giác. Sau khi lên làm lãnh đạo, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, về sau làm việc nhất định phải cẩn thận mới được.



Mở báo ra, Vương Trạch Vinh xem các tin tức trong đó. Khi thấy bức hình Bí thư Thị ủy mới đang tươi cười trong đó, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ khi nào thì mình cũng có thể uy phong được như vậy?



Đinh….



Chuông điện thoại trên bàn chợt vang lên



Vừa nhìn dãy số thì thấy là di động của Chánh văn phòng ủy ban nhân dân thành phố Đoạn Văn Lượng.



Vương Trạch Vinh nghĩ thầm rằng, mình và Đoạn Văn Lượng dường như không có kết giao gì mấy, tuy rằng nhớ được số điện thoại di động của y nhưng hai người cũng chưa từng giao lưu gì mấy. Chẳng lẽ trên huyện có chuyện gì xảy ra?



- Trạch Vinh, chúc mừng cậu!



Trong giọng nói của Đoạn Văn Lượng lộ ra vẻ thân thiết, vừa mở miệng liền tỏ vẻ chúc mừng.



- A, là Chánh văn phòng Đoàn. Sao hôm nay lại gọi điện thoại cho tôi thế?



Nếu đối phương tỏ vẻ thân thiết, Vương Trạch Vinh hỏi lại tương tự.



- Trạch Vinh, vừa rồi ở huyện có tổ chức hội nghị thường ủy, cậu đã được bổ nhiệm làm Bí thư Đảng ủy xã Hoàn Thành. Cậu phải mời khách đó nha.



Đoạn Văn Lượng nói nhỏ.



- Bí thư Đảng ủy!



Vương Trạch Vinh chấn động trong lòng, không ngờ Đinh Lỗi xảy ra chuyện, vị trí Bí thư này lại rơi ngay xuống đầu mình. Nghe lời của Đoạn Văn Lượng thì việc này hẳn là thực.



- Chánh văn phòng Đoàn hay nói giỡn. Sao tôi có thể làm bí thư được chứ?



Vương Trạch Vinh vẫn hơi nghi ngờ nói.



- Yên tâm đi, hội nghị đã thống nhất, công văn sẽ lập tức được gửi xuống. Tôi tranh thủ thời gian thông báo trước cho cậu một tiếng. Được rồi, tôi còn có việc, khi tới huyện thì nhất định phải mời khách đó nha.



Đoạn Văn Lượng nói xong liền treo điện thoại.



Vừa mới buông điện thoại, di động trên người lại vang lên.




- Bà chị của em, việc này ai cũng biết cả rồi. Ông xã em mới gọi điện thoại tới, nói công văn đã chuẩn bị xong rồi. Vừa rồi Bí thư Đảng ủy ngồi xe đi ra ngoài, em đoán có lẽ là huyện gọi cậu ấy lên nói chuyện.



Sau khi xác nhận tin này, Lữ Khánh Phân vung tay lên nói:



- Tốt, hôm nay tôi mời khách, tất cả mọi người tới Triêu Dương Cư ăn cơm.



Trong văn phòng ồ lên tiếng hoan hô vui vẻ.



Giờ tới chỗ của Lữ Hàm Yên.



Mấy ngày nay cô thực sự lo lắng vì việc của Vương Trạch Vinh. Đủ loại lời đồn bất lợi cho Vương Trạch Vinh lan truyền tới tai cô. Tuy rằng cô không thèm để ý Vương Trạch Vinh có giữ được chức quan hay không, nhưng cô vẫn hy vọng Vương Trạch Vinh có thể tiếp tục tiến bộ.



Việc khiến Lữ Hàm Yên không thoải mái nhất chính thái độ của là Bí thư huyện Đoàn đã không còn thân thiết đối với cô như trước nữa. Bí thư huyện Đoàn là Diệp Ny Na vốn rất thân thiết với Lữ Hàm Yên, khi không có việc gì cũng gọi cô lên huyện nghiên cứu tổ chức công tác Đoàn. Mấy ngày trước, Lữ Hàm Yên lên văn phòng huyện Đoàn, Diệp Ny Na cũng không còn thái độ thân thiết như trước nữa, nhìn thấy Lữ Hàm Yên chỉ hừ mũi một tiếng rồi bỏ đi. Việc này Lữ Hàm Yên cũng hiểu được một chút. Trước kia là biết Vương Trạch Vinh có chút quan hệ, cho nên cô ta mới tỏ vẻ thân thiện, hiện giờ nghe nói Vương Trạch Vinh không có chỗ dựa vững chắc, bởi vậy cũng mất đi hứng thú đối với mình. Đây là một người đàn bà quá thực tế.



Vừa mới nghĩ đến đây, điện thoại trên bàn đột nhiên đổ chuông.



Lữ Hàm Yên đứng lên cầm lấy điện thoại nghe, trong điện thoại truyền đến tiếng cười vui vẻ của Diệp Ny Na



- Hàm Yên, sao mấy ngày nay không lên chỗ tôi thế? Ngày mai tôi muốn xuống xã của cô xem công tác kiến thiết tổ chức Đoàn của hợp tác xã. Thế nào?



- A, là bí thư Diệp à! Chị có thể xuống đây chỉ đạo công tác, đương nhiên chúng tôi rất hoan nghênh!



Tuy rằng Lữ Hàm Yên không biết vì sao đột nhiên Diệp Ny Na lại nghĩ tới việc kiểm tra công tác, nhưng đối phương lộ ra vẻ thân thiết như vậy khiến tâm tình không vui vừa rồi của Lữ Hàm Yên liền tan thành mây khói.



- Hàm Yên, cô cần phải báo cáo trước một chút với bí thư nhà cô đó.



Diệp Ny Na nói giỡn một câu.



Lời này khiến cho Lữ Hàm Yên trận khó hiểu nói:



- Nhà tôi làm gì có bí thư nào?



- Ha ha, cô còn không biết à? Trước hết xin chúc mừng cô, người đó nhà cô hiện tại đã là Bí thư Đảng ủy xã Hoàn Thành. Khi nào thì được ăn kẹo cưới của hai người thế?



Diệp Ny Na cười nói, trong giọng nói càng lộ vẻ thân thiết.



Sau khi treo điện thoại, tâm tình Lữ Hàm Yên đột nhiên tốt hẳn lên, khe khẽ lẩm nhẩm mấy câu hát.



Tiếp đó, chỗ của Lữ Hàm Yên cũng càng ngày càng nhiều các cô gái đến chơi. Mọi người không ngừng nói những lời chúc mừng. Tuy rằng Lữ Hàm Yên có thể nhìn ra được có một số người có thần sắc ghen tị nhưng tâm tình của cô vẫn rất tốt.