Quan Khí​

Chương 719 : Thử thách

Ngày đăng: 20:20 18/04/20


Lý Minh Cường đã bị khống chế. Nghe Mạnh Học Nam lẩm bẩm như vậy, Vương Trạch Vinh rất chấn động. Ở tình huống này mà y vẫn lo cho dân chúng, không nghĩ đến bản thân mình.



Bắt chặt tay Mạnh Học Nam, Vương Trạch Vinh nói:



- Anh nói thật cho tôi là mình có nhận hối lộ không?



- Tôi lấy tư cách Đảng và nhân cách chứng minh mình trong sạch.



Vương Trạch Vinh gật đầu nói:



- Xin anh yên tâm, huyện Trạch Điền là huyện Trạch Điền của Đảng.



Vương Trạch Vinh nhìn Long Dũng Đình rồi nói



- Giao mấy người này cho Mạnh Học Nam, chúng ta về xã.



Long Dũng Đình đã trói đám cảnh sát lại. Bọn họ cũng đã nghe thấy nên vô cùng sợ hãi.



Tô Hành Chỉ nói:



- Bí thư, đây là địa bàn của Lỗ Hùng.



Y nhắc như vậy vì Lỗ Hùng kinh doanh huyện Trạch Điền lâu năm như vậy, chẳng may Lỗ Hùng liều chết thì hậu quả không lường được.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Anh yên tâm, huyện Trạch Điền không phải là của Lỗ Hùng, đó là của Trung Quốc. Bất cứ ai đối mặt với quốc gia thì đều không phải là gì cả.



Vương Trạch Vinh đã suy nghĩ kỹ, tuy nói huyện Trạch Điền là địa bàn của Lỗ Hùng nhưng các cán bộ được giáo dục nhiều như vậy thì sao dựa hết vào tên này. Lỗ Hùng dám làm càn như vậy là có chiếc da cọp mà thôi.



Vương Trạch Vinh rút điện thoại gọi cho bí thư đảng ủy cục Công an Hàn Chính Cương.



Lúc này Hàn Chính Cương đang xem văn bản, thấy Vương Trạch Vinh gọi tới liền giật mình vội vàng ngồi ngay ngắn. Sau khi Hàn Chính Cương bị Vương Trạch Vinh túm nhược điểm thì đã quyết tâm đi theo đối phương.



- Bí thư Vương có chỉ thị gì?



Hàn Chính Cương nói.



- Lão Hàn, hệ thống công an huyện Trạch Điền có thể tin không?



Nghe Vương Trạch Vinh hỏi hệ thống công an huyện Trạch Điền, Hàn Chính Cương đầu tiên là ngẩn ra, sau đó vội vàng nói:



- bí thư đảng ủy Công an huyện thì đã chết trọng động đất, chẳng qua Phó Trưởng phòng Quản Thuật có thể tin tưởng.



Vương Trạch Vinh nói:



- Thông báo với anh trước, bộ máy huyện Trạch Điền đã hoàn toàn hỏng, tôi đang ở huyện Trạch Điền.
- Còn ai có thể làm chủ không?



Vương Trạch Vinh hỏi.



- Còn Đan Lệ Tiên phụ trách kế hoạch hóa gia đình vừa về.



- Đây là Bí thư thị ủy Vương, mau đi gọi Đan Lệ Tiên lại đây.



Tô Hành Chỉ nói.



- Bí thư thị ủy VƯơng.



Cô gái phản ứng hơi chậm vì không ngờ Bí thư thị ủy lại đến xã mình.



Cô ta vội vàng cầm điện thoại ấn mấy lần không được, lớn tiếng nói:



- Đan, Đan tỷ, mau đến văn phòng, nơi này có một người nói là Bí thư thị ủy Vương muốn gặp chị.



Đan Lệ Tiên vốn làm ở Huyện ủy nhưng con Lỗ Hùng muốn quan hệ với cô ta, cô ta chết cũng không nghe và bị điều đến xã này. Nếu không phải bố cô ta là cựu chủ tịch Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc thì có lẽ kết quả rất thảm.



Nghe thấy Bí thư thị ủy đến, Đan Lệ Tiên cười thầm trong lòng, một Bí thư thị ủy mà đến sẽ có rất nhiều người đi theo, sao lại một mình tới xã. Mặc dù nghĩ như vậy nhưng cô ta vẫn rất nhanh đến trụ sở.



Đan Lệ Tiên vốn công tác ở Huyện ủy nên đã thấy Vương Trạch Vinh trên Tv, lúc ấy còn tò mò vì Bí thư thị ủy trẻ tuổi.



Vừa vào cửa, Đan Lệ Tiên há hốc mồm vì thấy đó đúng là Bí thư thị ủy Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh thấy Đan Lệ Tiên đi vào liền tự mình đưa thẻ công tác cho Đan Lệ Tiên:



- Tôi là Vương Trạch Vinh.



Đan Lệ Tiên vội vàng nói:



- Bí thư Vương, trong huyện sao không thông báo ngài tới?



Vương Trạch Vinh xua tay nói:



- Cô nghe đây, nhà Mạnh Học Nam có mấy cảnh sát bị người của tôi bắt. Cô dẫn người khống chế bọn họ, cô có thể làm được không?



Đan Lệ Tiên lúc này đang rất mơ hồ, ngẩn ra nhìn Vương Trạch Vinh.



Đan Lệ Tiên coi như xác thân phận của Vương Trạch Vinh nên nói:



- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi sẽ bố trí, ai cũng không thể biết Bí thư Vương đã tới đây.



Thông minh, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng, người phụ nữ này có thể nhanh như vậy hiểu huyện nhất định sẽ thay đổi, là nhân tài.