Quan Khí​

Chương 731 : Trương Hồng Thì bị điều tra ra vấn đề

Ngày đăng: 20:21 18/04/20


Nhìn Vương Trạch Vinh cung kính ngồi ở trên ghế sô pha, Hà Vi Trạch hơi nhíu lông mày lại, thằng nhãi này khiến cho mình hai ngày nay không thể ngủ ngon giấc được. Nhìn dáng vẻ Vương Trạch Vinh này đầy vẻ cung kính, trong lòng Hà Vi Trạch lập tức nghĩ không biết rốt cuộc thằng nhãi này có thật sự cung kính với mình không vậy?



Không nghĩ tới, dù thế nào cũng không ngờ tới sự tình kia lại lớn đến như vậy. Mà Trương Hồng Thì kia cũng thật là, như thế nào lại động chạm đến Vương Trạch Vinh này vậy! Nghĩ tới đây, Hà Vi Trạch than thầm một tiếng. Việc này tột cùng cũng không biết sẽ phát triển đến mức độ nào. Ủy ban Kỷ luật Trung ương cũng không phải tùy tiện mà tới Giang Sơn điều tra, nếu chẳng may là có vấn đề thì đúng là tỉnh Giang Sơn sẽ có phiền toái. Làm Bí thư Tỉnh ủy cũng không phải là dễ làm.



- Đồng chí Vương Trạch Vinh, qua quá trình Tỉnh ủy điều tra thì việc cấp tài chính tu bổ đường cho huyện Trạch Điện là do một số người có sai lầm trong công tác. Tôi nghĩ việc này nên dừng ở đây, cậu cho rằng thế có thỏa đáng không?



Khi Hà Vi Trạch nói ra lời này thì trong lòng cực kỳ bực dọc. Mình đường đường là Bí thư Tỉnh ủy thế mà phải dùng những lời này giống như đang trưng cầu ý kiến, không hiểu Vương Trạch Vinh có hiểu rõ không.



Hai ngày vừa rồi tuy rằng Vương Trạch Vinh không quay về Thường Hồng nhưng mà sự tình của Thường Hồng cũng không xa rời được sự lãnh đạo của hắn, các hạng mục công việc đều tự động tiến hành khai triển. Chuyện đã xảy ra bên trong tỉnh cũng rất nhanh được một ít người biết tới, thậm chí nội dung cuộc họp của thường vụ Tỉnh ủy cũng biết.



Tình huống của hai ngày này đúng là rất có ý tứ. Vương Trạch Vinh phát hiện rằng mình mỗi lần lên tỉnh công tác thì những người ở trên tỉnh này ngay cả cấp lãnh đạo hay nhân viên các Ban, ngành cũng chia ra làm hai thái cực. Có những người thì lộ ra vẻ tình cảm để lấy lòng, lại có người biểu lộ sự lảng tránh giống như đang có cừu oán với mình.



Vương Trạch Vinh biết lần này mình lại nổi danh trên toàn bộ tỉnh. Tuy nhiên, Vương Trạch Vinh nghĩ tới những người trên tỉnh này muốn chỉnh bọn họ cũng không chỉnh được, đã thế họ lại còn luôn nhúng tay vào tất cả mọi việc thì cực kỳ không hài lòng. Làm ra chút việc này chính là để cho bọn họ biết, không phải việc gì cũng nhúng tay vào được.



Nghe Hà Vi Trạch nói như vậy, trong lòng Vương Trạch Vinh cười thầm. Hà Vi Trạch này còn muốn bảo vệ thể diện của Phú Thì Cách. Xem ra Hà Vi Trạch trong suy nghĩ còn muốn ôm đồm chuyện này. Bởi Vương Trạch Vinh đã biết trước trong lòng sự phát triển của tình hình này cho nên hắn cũng không quá để ý đến lời nói của Hà Vi Trạch. Sự tình đã phát triển đến mức độ này rồi, không muốn chỉ ra đích danh thì mọi người ai ai cũng biết. Về phần Phú Thì Cách, Vương Trạch Vinh lắc lắc đầu. Người này cũng không biết là như thế nào, cũng không nên đối địch với mình, hắn nghĩ rằng là Phó Bí thư tỉnh ủy là ngay lập tức có thể đè bẹp được mình sao? Chuyện đó cũng không dễ dàng như vậy.



- Bí thư Hà, xin ngài yên tâm. Cho dù tài chính được cấp chỉ có ba triệu tệ thì đoạn đường thuộc Trạch Điện chúng tôi cũng sẽ tu bổ lại. Kể cả động viên toàn bộ nhân dân trong huyện đứng lên góp sức, mỗi người cầm một cái cuốc thì cũng phải tu sửa con đường này xong. Con đường này chính là hy vọng của toàn bộ nhân dân huyện Trạch Điện!



Trong giọng nói của Vương Trạch Vinh lộ ra vẻ bình thản nhưng từ ngữ trong lời nói thể hiện một sự quyết tâm.



Hà Vi Trạch trong tai lại nghe ra một ý tứ khác, Vương Trạch Vinh không nghĩ là sẽ buông tha cho một số người. Nghĩ đến Ủy ban Kỷ luật Trung ương đang ở đây điều tra, Hà Vi Trạch liền có chút bực bội trong lòng, Vương Trạch Vinh này đúng là muốn ép vua thoái vị mà. Nếu đổi là người khác thì Hà Vi Trạch sớm đã đập bàn, nhưng đối mặt hiện là Vương Trạch Vinh, với người này thì bản thân mình cũng đang có những suy tính sâu xa vì thế nên đối phó với tình huống này với Vương Trạch Vinh liền có vẻ có chút phức tạp.



- Đưa thêm cho đồng chí Vương Trạch Vinh chén trà nữa đi!



Hà Vi Trạch cất cao giọng gọi người.



Thư ký của Hà Vi Trạch có chút khó hiểu đi đến. Rất nhanh chóng pha thêm một ly trà đặt ở trước mặt Vương Trạch Vinh rồi nhỏ giọng mời:



- Mời Bí thư Vương dùng trà.



Nhìn bộ dáng Vương Trạch Vinh ngồi ở chỗ kia, thư ký của Hà Vi Trạch có chút giật mình. Vương Trạch Vinh này coi như là một Bí thư Thị ủy duy nhất có thể uống trà khi tới phòng của Hà Vi Trạch! Nghĩ đến chuyện xảy ra mấy ngày nay, thư ký Hà Vi Trạch nhìn về phía Vương Trạch Vinh với ánh mắt có chút kính sợ. Ngẫm lại tuổi tác của người kia, thư ký trong lòng có chút phát khổ, mình đây so về tuổi tác còn nhiều hơn hắn rất nhiều thế mà hiện tại còn phải làm người rót nước để sinh sống, mà trong lúc đó Vương Trạch Vinh đã là Bí thư Thị ủy mạnh nhất, có thể làm cho Bí thư Hà phải nhường nhịn mấy phần.




Bàn tay Hà Vi Trạch định cầm lấy chiếc điện thoại phía trên mặt bàn rồi lại rất nhanh rụt lại. Hắn nghĩ rằng hiện tại gọi điện thoại báo cho Phú Thì Cách thì cũng không thích hợp lắm.



Sau khi hút một điếu thuốc, Hà Vi Trạch đang định cầm lấy điện thoại gọi cho Phú Thì Cách thì chợt nghe tiếng điện thoại trên bàn vang lên. Thì ra là Phú Thì Cách gọi điện tới, không biết như thế nào trong lòng Hà Vi Trạch ngược lại thở phào một hơi nhẹ nhõm. Cú điện thoại từ Phú Thì Cách gọi đến xem ra đã giải quyết được vấn đề của hắn.



- Bí thư Hà, Ủy ban Kỷ luật Trung ương ở Giang Sơn đang điều tra đồng chí Trương Hồng Thì. Đồng chí Trương Hồng Thì từ trước đến nay đều là một đồng chí chuyên tâm công tác. Có một số người nghe được một số sự tình đâu đó tố cáo bôi nhọ đồng chí ấy. Mà trong quá trình thực hiện ai chẳng có chút sai sót, nếu mà gặp chuyện không may thì còn ai dám làm việc nữa?



Nhìn thấy người của Ủy ban Kỷ luật Trung ương bắt Trương Hồng Thì đi, Phú Thì Cách cũng có chút đứng ngồi không yên, vừa mở miệng liền nói những lời oán giận với Hà Vi Trạch. Lúc này, Phú Thì Cách cũng không biết Trương Hồng Thì đã xảy ra vấn đề, lời nói trong cuộc điện thoại ý tứ rằng Trương Hồng Thì là một người đầy liêm khiết chí công vô tư.



Ủy ban Kỷ luật Trung ương đến Giang sơn điều tra tài chính đầu tư cho đường sá, việc này khẳng định là sau lưng có bóng dáng của Hạng Nam và có lẽ còn có thế lực khác. Hà Vi Trạch vốn tưởng rằng việc này cũng chỉ phát triển tới Trương Hồng Thì là đã xong, không nghĩ rằng hiện tại ngay cả Phú Thì Cách cũng có thể bị liên lụy vào. Nghe thấy những lời oán giận của Phú Thì Cách, Hà Vi Trạch nói:



- Lão Phú, Trương Hồng Thì trong việc sử dụng tài chính làm đường đã tồn tại một vấn đề rất lớn. Anh thành thật nói cho tôi biết là anh có dính dáng vào đấy hay không?



Hà Vi Trạch nghĩ tới thế lực của Phú gia ở kinh thành liền quyết định chỉ điểm cho hắn một chút.



Lời của Hà Vi Trạch nói ra khiến trong lòng Phú Thì Cách hoảng sợ, mồ hôi trên đầu trong nháy mắt liền toát ra, tay cầm điện thoại cũng thấy điện thoại trở nên nặng trĩu.



- Bí thư Hà, anh còn không biết tôi sao? Xin tổ chức yên tâm, mối quan hệ của tôi và Trương Hồng Thì đều là trên công việc cả.



Hà Vi Trạch cũng không truy cứu việc này. Dù sao người của Ủy ban Kỷ luật Trung ương ở tại đây, chính mình điểm tới một chút thế là được. Còn có thể tránh được cái kiếp này không thì mấu chốt chính là bản thân Phú Thì Cách phải đi xử lý.



Buông điện thoại xuống, Hà Vi Trạch không kìm nổi mắng một câu.



- Quỷ tha cái bà vợ của lão ta đi!



Sau khi Phú Thì Cách cùng Hà Vi Trạch nói chuyện điện thoại xong, trong lòng hắn trở nên lạnh buốt. Thật ra là hôm trước ở nhà hắn đã hỏi bà vợ hắn, kết quả thu được lại khiến hắn rất bất an. Bà vợ hắn quả nhiên có dính líu đến lợi ích với Trương Hồng Thì trong việc tu bổ đường sá, và còn rất nghiêm trọng.



- Đặt một chiếc vé máy bay, buổi chiều nay tôi muốn tới thủ đô có chút công việc.



Phú Thì Cách cảm thấy việc này mình phải đi van cầu ông cậu của mình. Nếu không có cậu trợ giúp, lần này mà không hóa giải được vấn đề này thì đúng là rất xấu.