Quan Khí
Chương 739 : Tổ điều tra ngầm bị chơi sau lưng
Ngày đăng: 20:21 18/04/20
Phần lớn tài liệu do Củng Lệ cung cấp mới chỉ là manh mối. Nếu muốn thu được chứng cớ cụ thể cần phải điều tra nhiều hơn nữa. Ủy ban kỷ luật và cục Công an lập tổ điều tra gồm năm người tới huyện Tân Xuyên. Lần này dẫn đầu chính là trưởng phòng hai của Ủy ban kỷ luật tên là Cừu Thụ Lý. Cừu Thụ Lý là một người trung niên, bình thường năng lực công tác rất tốt. Trước khi đi, Dư Bội Luân đã chuyên môn dặn dò y, phải nhất định cẩn thận khi kiểm chứng sự việc, mơ hồ cũng cảnh báo một chút, trong chuyện này có dính tới lãnh đạo tỉnh ủy, nếu chẳng may xảy ra sai lầm sẽ có thể xuất hiện phiền toái. Cừu Thụ Lý hiểu ý Dư Bội Luân, khi tới huyện Tân Xuyên cũng phi thường khiêm tốn, liền ở một khách sạn nhỏ tại địa phương. Nhưng càng cẩn thận lại càng xảy ra vấn đề.
Tổ điều tra ngầm chia làm hai tổ để tiến hành, một tổ là nhân viên của Ủy ban Kỷ luật, một tổ là nhân viên của cục Công an. Vừa mới tới huyện Tân Xuyên được một hôm, người của tổ Công an đã gọi điện thoại trở về, tổ của Cừu Thụ Lý xảy ra chuyện, ba người bọn họ chơi gái tập thể bị bắt.
Cục trưởng Công an Lô Ba được tin, lập tức báo cáo lại cho Vương Trạch Vinh.
Nghe Lô Ba nói chuyện, Vương Trạch Vinh cảm thấy ngạc nhiên. Mấy người này sao lại vừa mới tới huyện Tân Xuyên đã chơi gái tập thể như vậy chứ?
Lúc này Dư Bội Luân cũng đã nhận được tin liền đi tới phòng làm việc của Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nhìn thẳng vào mắt Dư Bội Luân hỏi:
- Anh nói cho tôi, nhóm người Cừu Thụ Lý có thực sự chơi gái tập thể hay không?
Dư Bội Luân nhíu nhíu mày. Nhận được tin tức này, y cũng cảm thấy không thể tin nổi. Ba người của Ủy ban Kỷ luật đều là do y lựa chọn cẩn thận, không thể không biết tầm quan trọng của việc điều tra bí mật lần này, sao có thể xuống đó chơi gái tập thể chứ?
Dư Bội Luân đang muốn nói chuyện thì điện thoại trên bàn Vương Trạch Vinh đổ chuông.
Vương Trạch Vinh cầm điện thoại lên, chợt nghe thấy giọng của bí thư huyện ủy huyện Tân Xuyên là Phiền Ba vang lên:
- Bí thư Vương, tối hôm qua công an huyện đang tiến hành hoạt động truy quét an ninh trật tự thì phát hiện trong một khách sạn nhỏ có ba người nói là người của Ủy ban Kỷ luật thành phố. Việc này có ảnh hưởng không tốt lắm, hiện tại có ba nữ khai báo là bị họ ép quan hệ. Lúc ấy bọn họ cũng xuất ra thẻ công tác của Ủy ban Kỷ luật thành phố.
Nghe giọng của Phiền Ba trong điện thoại, Vương Trạch Vinh nói:
- Khống chế tình thế. Trước khi có căn cứ xác thực, không được truyền việc này ra.
Phiền Ba nói:
- Bí thư Vương, bởi vì lúc ấy là chuyên đi truy quét an ninh trật tự nên quần chúng vây xem khá đông. Tôi lo lắng khó giữ bí mật việc này.
- Quần chúng biết là người của Ủy ban Kỷ luật à?
Vương Trạch Vinh nói xong lời này liền treo điện thoại.
Nhân viên của Ủy ban Kỷ luật xảy ra chuyện như vậy, Vương Trạch Vinh lập tức nghi ngờ chuyện này có liên quan tới đám người Phiền Ba.
- Bí thư Vương, đám người Cừu Thụ Lý hẳn là không làm chuyện đó đâu!
Dư Bội Luân thấy Vương Trạch Vinh nói chuyện điện thoại xong, liền nói rất nhanh.
Lô Ba ở bên cạnh nói:
- Theo hiểu biết của tôi về tình hình, lúc đó nhân viên truy quét an ninh trật tự xã hội đang vào phòng, thấy ba người phụ nữ đều trần truồng. Cừu Thụ Lý đang tắm rửa ở trong phòng tắm thì bị tóm ra, trong đó có một người phụ nữ cũng đang tiến vào phòng tắm.
- Đã làm chuyện đó chưa?
Dư Bội Luân không kìm nổi hỏi một câu.
- Cái này không rõ ràng lắm, có người đã ảnh chụp.
- Bí thư Vương, việc này rất rõ ràng, là có người bày mưu hãm hại.
Dư Bội Luân nói.
- Trạch Vinh, hôm trước ba mẹ gặp Tiểu Giang đã nhận thức Tiểu Giang làm con gái nuôi.
Ồ!
Vương Trạch Vinh lén liếc nhìn bố, nhưng cũng không nhìn ra được điều gì trên mặt Vương Đại Hải.
Tiền Thanh Phân cười nói:
- Con bé Tiểu Giang này rất được. Mẹ và bố con đều thích, con của cô ấy cũng rất nghe lời, hơn nữa, nhà chúng ta cũng chỉ có một đứa con trai là con. Thêm một cô con gái càng náo nhiệt.
Vương Trạch Vinh lại liếc Lữ Hàm Yên một cái, chỉ thấy Lữ Hàm Yên vụng trộm nháy mắt với mình.
Xem ra bố mẹ mình cũng rất khôn khéo, nhất định là đã nhìn ra chút gì đó.
Buổi tối, Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên lên giường ân ái một phen xong, Vương Trạch Vinh ôm lấy thân thể nóng bỏng của Lữ Hàm Yên, cười nói:
- Sức em càng lúc càng lớn!
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Không phải là sức em lớn, mà là anh tinh lực dư thừa. Đúng rồi, em cảm giác ba mẹ nhìn ra điều gì đó rồi.
Nói tới chuyện này, Vương Trạch Vinh cũng cảm thấy có lẽ là như vậy, liền hỏi:
- Bọn em không để lộ gì trước mặt họ chứ?
Lữ Hàm Yên lắc đầu nói:
- Ba anh là người bảo thủ như vậy, bọn em sao dám nói cái gì chứ? Vì sợ ảnh hưởng tới anh, gần đây Tiểu Giang cũng không dám đến đây nữa.
- Anh cảm thấy lần này ba mẹ nhận Tiểu Giang làm con gái nuôi có vẻ có chút vấn đề.
Vương Trạch Vinh nói.
Lữ Hàm Yên nói:
- Như vậy cũng tốt, Tiểu Giang xem như được nhà anh tiếp nhận. Em đoán có lẽ là họ nhìn tướng mạo của đứa bé nên mới nhận ra. Nhận Tiểu Giang làm con gái nuôi cũng chính là một cách chính thức nhận cô ấy làm con dâu. Anh không thấy mấy ngày nay Tiểu Giang mừng rỡ thế nào đâu.
Nói tới việc này, Vương Trạch Vinh nghi hoặc nói:
- Ngay cả ba mẹ anh cũng phát hiện tình hình của Tiểu Giang, vậy có lẽ ba em cũng có thể điều tra ra nhỉ?
Việc này vẫn là tâm bệnh của Vương Trạch Vinh. Nếu Hạng Nam biết trừ Lữ Hàm Yên ra, mình vẫn còn có người đàn bà khác bên ngoài, không biết ông sẽ có cảm giác gì.
Vừa dùng tay vẽ những vòng tròn trên ngực Vương Trạch Vinh, Lữ Hàm Yên vừa cười nói:
- Thế nào? Sợ à?
Vương Trạch Vinh lắc đầu nói:
- Việc thì cũng đã làm rồi, có gì mà sợ chứ? Anh chỉ lo lắng ảnh hưởng tới cuộc sống của đại gia đình chúng ta thôi.