Quan Khí​

Chương 745 : Vòng tròn của Hạng Định

Ngày đăng: 20:21 18/04/20


Vương Trạch Vinh cũng có mục tiêu phát triển của mình. Theo hắn nghĩ ý của Hạng Nam là mình sẽ cắm rễ ở Thường Hồng, xây dựng bộ máy ở đó. Vương Trạch Vinh cũng thấy đây là ý chính xác. Mình nếu muốn phát triển mạnh thì thành tích là thứ quan trọng nhất.



Trong kế hoạch của Hạng Nam, Vương Trạch Vinh cảm thấy mục tiêu của mình có vẻ rất cao. Theo Vương Trạch Vinh nghĩ thì có thể giữ vị trí là tốt rồi. Trước đây mục tiêu cao nhất của hắn là lãnh đạo thành phố, nhưng bây giờ hắn thấy mục tiêu của mình là quá thấp.



Hạng Nam cũng rất bận. Sau khi lên làm phó Thủ tướng thì khối lượng công việc của ông tăng mạnh. Ông về sớm như vậy là coi tọng Vương Trạch Vinh. Theo Hạng Nam nói, ông không có con, Vương Trạch Vinh chính là con của ông, nhất định phải giúp Vương Trạch Vinh bằng mọi giá.



Sau khi ra khỏi thư phòng, Hạng Nam liền chơi với cháu. Lữ Khánh Phân lúc này cũng đã tới.



Thấy Vương Trạch Vinh không ngừng nhìn mình, Lữ Khánh Phân cười nói:



- Sao thế, không nhận ra mẹ à?



Bà nói đùa như vậy làm mọi người đều cười phá lên.



Lữ Hàm Yên cũng cười nói:



- Đừng nói Trạch Vinh không nhận ra mẹ, ngay cả con cũng thấy mẹ thay đổi hẳn.



Lời này của cô lại làm mọi người cười cười.



Vương Trạch Vinh nói:



- Hàm Yên nói đúng là lời con muốn nói. Mẹ bây giờ như đổi khác, đúng là một người phụ nữ thành công.



Lữ Khánh Phân nghe thấy thế thì rất vui.



Lữ Hàm Yên đi tới ôm Lữ Khánh Phân rồi nói chuyện. Quan hệ của cô với Lữ Khánh Phân còn thân hơn với mẹ ruột.



Lữ Khánh Phân bây giờ đã tham gia vào sản nghiệp của Hạng gia. Hạng Tâm Lam giao rất nhiều công ty cho bà xử lý. Lữ Khánh Phân xử lý việc kinh doanh rất tốt. Vương Trạch Vinh đúng là không nhìn ra bà là thiên tài kinh doanh. Các công ty Hạng gia bây giờ làm ăn rất tốt. Nghe nói Lữ Khánh Phân phụ trách chủ yếu là các công ty phía Tây.



- Trạch Vinh, con xem con đó, làm Bí thư thị ủy mà gầy gò đen như vậy vậy. Vừa nãy mẹ nói với Hàm Yên là thường xuyên nấu canh tẩm bổ cho con.



Lữ Khánh Phân nói với Vương Trạch Vinh. Nói thật Lữ Khánh Phân rất coi trọng Vương Trạch Vinh. Mỗi khi Vương Trạch Vinh xuất hiện trên truyền thông thì bà đều chăm chú xem. Bà không khỏi thầm than Vương Trạch Vinh phát triển quá nhanh.



Nghe bà nói như vậy, Vương Trạch Vinh cười nói:



- Hàm Yên rất nhớ mẹ, lúc nào rảnh mẹ đến Thường Hồng ở một thời gian?



Lữ Khánh Phân cười nói:



- Trong tay mẹ có rất nhiều việc. Nghe hai đứa về nên bỏ hết xuống và bay về. Gặp hai đứa và cháu rồi mẹ lại đi, đang chuẩn bị ký kết với một tập đoàn nước ngoài.



Lữ Hàm Yên cười nói:



- Mẹ, mẹ còn bận hơn cả Thủ tướng đó.



Hạng Nam lúc này cười nói:



- Ai cũng bận mà.
Vương Trạch Vinh nghe Hầu Dã giới thiệu liền biết bọn họ hơi giống đám người Ngô Uy Hoa. Chẳng qua đám Ngô Uy Hoa là thiếu gia lứa trước, đám này là thiếu gia mới lên sau khi Đại hội. Nhìn Hầu Dã, Vương Trạch Vinh biết tình hình nhà đối phương. Lão gia tử nhà y sau Đại hội tuy không tiến lên nhưng lại được tin tưởng, hơn nữa con cháu trong gia tộc phát triển cũng tốt. Gia tộc Hầu Dã tăng lên rất nhanh.



Nhìn mấy cô gái, Vương Trạch Vinh thấy đây đều là người đã xuất hiện trên Tv.



Thấy Vương Trạch Vinh nhìn mấy người phụ nữ, Hạng Định nhỏ giọng nói:



- Vương ca yên tâm, đám này đều được chọn cẩn thận, chị dâu không phát hiện ra đâu. Em bố trí một người cho anh nhé?



Vương Trạch Vinh xua tay nói:



- Anh không cần mấy cái này, nói chuyện với mọi người một lúc mà thôi.



Vương Trạch Vinh mặc dù nói như vậy nhưng Hạng Định không biết từ đâu kéo một ngôi sao tới. Ngôi sao ca nhạc này tên là Lưu Băng Tinh, Vương Trạch Vinh đã thấy trên Tv.



Hạng Định nhỏ giọng nói:



- Biết anh thích các cô gái thuần khiết. Yên tâm, cô gái này em đã dùng giá cao để chuẩn bị cho anh, cô ta chưa từng làm chuyện kia.



Nghe Hạng Định nói như vậy, Vương Trạch Vinh chỉ trừng mắt nhìn đối phương.



Ngâm mình trong suối nước nóng nhân tạo, Vương Trạch Vinh thấy rất thoải mái.



Hầu Dã lúc này nói với mọi người ở bên:



- Các vị, hôm nay chúng ta được ngâm mình cùng Vương ca, sau này mọi người qua lại nhiều vào. Vương ca là người có không gian phát triển rất lớn. Vương ca bây giờ là Bí thư thị ủy Thường Hồng. Nếu Vương ca cần mọi người giúp thì không ai được từ chối đó.



- Hầu ca, xem anh nói kìa. Vương ca là ai chứ, mọi người đều phải tìm cách quan hệ mà. Chỉ cần Vương ca cần thì bọn này nhất định sẽ coi đó là việc của mình.



Một tên thiếu gia – Ngô Kính Phú lớn tiếng nói.



Vương Trạch Vinh biết lão gia tử Ngô Kính Phú là Chủ nhiệm Văn phòng nghiên cứu văn hóa Trung ương, cũng là người có tiếng nói khá lớn.



Có một cô gái không hiểu sao mọi người lại coi trọng Vương Trạch Vinh như vậy, cô ta nhỏ giọng nói với người đàn ông bên cạnh:



- Phó ca, hắn chẳng phải chỉ là một Bí thư thị ủy sao? Sao mọi người chú ý thế?



Phó Tuyết Kiện trừng mắt nhìn cô gái rồi nói:



- Đừng có thấy hắn mới là Bí thư thị ủy, bố hắn là phó Thủ tướng đó.



Hả.



Cô gái giật mình.



Cô ta vốn nghĩ Phó Tuyết Kiện này đã rất giỏi rồi. Bố Phó Tuyết Kiện là tân Bộ trưởng bộ Nông nghiệp, nhưng không ngờ Vương Trạch Vinh lại càng ác hơn.



- Ừ, bố vợ hắn mặc dù là phó Thủ tướng nhưng không có gì lớn, quan trọng y rất lợi hại, năng lực rất mạnh. Được hai Tổng bí thư coi trọng, tiền đồ rất lớn.