Quan Khí
Chương 77 : Buổi tối mà nhiều cuộc điện thoại
Ngày đăng: 20:07 18/04/20
Vương Trạch Vinh vừa vào nhà Lữ Hàm Yên, Lữ Khánh Phân đã mặt tươi như hoa đi đến cầm cặp cho hắn. Lữ Khánh Phân nói:
- Hàm Yên, mau mang dép đến cho Tiểu Vương.
- Tiểu Vương, cháu làm mệt cả ngày rồi mau đi vào cho ấm.
Thay dép lê mà Lữ Hàm Yên mang tới, Vương Trạch Vinh nói:
- Cô không cần khách khí như vậy đâu.
- Cháu mau ngồi đi. Hôm nay cháu đi mệt rồi mà. Thời tiết rất lạnh, anh vào ngồi cho ấm một lát.
Nói xong, Lữ Khánh Phân liền bảo Lữ Hàm Yên:
- Con bé này còn không rót trà cho Tiểu Vương.
Lữ Hàm Yên thấy mẹ nhiệt tình như vậy liền lén thè lưỡi với Vương Trạch Vinh.
- Tiểu Vương, cháu ngồi đó, cô đi nấu cơm.
Lữ Khánh Phân vui vẻ vào trong bếp.
- Anh uống trà đi, em vừa pha xong.
Lữ Hàm Yên đưa cốc trà của mình tới cho Vương Trạch Vinh.
- Hàm Yên, mẹ mới mua thuốc ngon để trên bàn đó, con đưa cho Tiểu Vương hút.
Lữ Khánh Phân từ trong bếp nói vọng ra.
Nghe mẹ nói như vậy, Lữ Hàm Yên nhỏ giọng nói:
- Hôm nay mẹ nhiệt tình quá đó.
Vương Trạch Vinh khẽ cười một tiếng. hắn hiểu rõ tâm trạng của Lữ Khánh Phân. Nhất định là Lữ Khánh Phân nghe thấy mình lên làm bí thư nên vui vẻ như vậy. Lữ Khánh Phân không thể không nhiệt tình, phụ nữ hám lợi mà. Chẳng qua cảm giác này làm Vương Trạch Vinh rất vui vẻ.
- Đúng, bí thư đoàn huyện Diệp bảo em nói lại với anh, chị ta định ngày kia đến xã Hoàn Thành.
Lữ Hàm Yên đột nhiên nhớ đến nội dung cuộc điện thoại Diệp Ny Na nói.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đến lúc đó anh sẽ ngồi với cô ta.
Đang nói thì điện thoại di động của Vương Trạch Vinh vang lên.
- Bí thư Vương, chúc mừng ngài thăng chức. Tôi là lão Triệu thôn Trường hà.
Người gọi đến là Triệu Hữu Minh.
- Ha ha, lão Triệu à. Công ty ở thôn anh làm thế nào rồi, ổn chứ?
Vương Trạch Vinh cũng có chút quan hệ với Triệu Hữu Minh. Thấy Triệu Hữu Minh gọi tới, Vương Trạch Vinh lại nghĩ đến các công ty khai thác đá và làm đá ở thôn đó.
- Bây giờ hang động ngầm đang khai thác, bước tiếp theo sẽ có con đường tiêu thụ sản phầm. chúng tôi đang nghiên cứu công việc này. Lúc nào bí thư đến chỉ đạo một chút.
Triệu Hữu Minh nhiệt tình nói.
Đóng cửa lại, Lữ Hàm Yên lại lo lắng kiểm tra một chút.
Thấy Lữ Hàm Yên làm như vậy, Vương Trạch Vinh liền cười ha hả.
Nhào vào người Vương Trạch Vinh, Lữ Hàm Yên dịu dàng nói:
- Có gì buồn cười chứ, không cho anh cười.
Hai người ở phòng của Vương Trạch Vinh đã làm chuyện này vài lần nên đã quen thuộc cơ thể của đối phương.
Cảm nhận thân thể mềm mại trong lòng, Vương Trạch Vinh đang hưng phấn liền không hề do dự ôm chặt lấy Lữ Hàm Yên, hôn loạn.
Lữ Hàm Yên rõ ràng đã động tình, lập tức đáp trả.
Lữ Hàm Yên mới tắm nên trên người có mùi thơm ngan ngát, Vương Trạch Vinh cúi đầu hôn mạnh lên người Lữ Hàm Yên.
Có lẽ là do làm trong nhà mình nên Lữ Hàm Yên cảm thấy cả người rất sung sướng, khoái cảm.
Chuyện hôm nay rất nhiều, từ lúc nói chuyện với Huyện ủy rồi triển khai công việc, đặc biệt là Lữ Khánh Phân đồng ý cho mình và Lữ Hàm Yên làm chuyện này trong nhà. Tất cả làm Vương Trạch Vinh rất kích động.
Nhưng hôm nay Vương Trạch Vinh không thể thoải mái hưởng thụ phụ nữ bên dưới, mới hôn một lát mà điện thoại di động đã không ngừng vang lên.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi cầm điện thoại lên nhìn thì ra là cán bộ ở xã gọi.
Lữ Hàm Yên bây giờ đã rơi vào lửa tình dục, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng hôn lên ngực Vương Trạch Vinh.
Ngọn lửa khó khăn lắm mới ấp chế được nhưng giờ lại trỗi dậy, Vương Trạch Vinh ôm Lữ Hàm Yên rồi hôn lên ngực nàng.
Da thịt rất mịn, trắng hồng.
Hơi thở mê người chui vào mũi Vương Trạch Vinh, điều này làm Vương Trạch Vinh lạc đường.
Ngay khi Vương Trạch Vinh đang chuẩn bị vung thương xung trận thì điện thoại di động lại vang lên.
Lần này Vương Trạch Vinh do dự không biết nên nghe hay không?
Ai, mới giữ chức bí thư mà, không biết chừng có cuộc điện nào quan trọng. Vương Trạch Vinh cố lén cơn dục vọng cầm lấy nhìn, thì ra là Thường Hải Quang – chủ tịch công ty lần trước tham gia cùng bữa chiêu đãi Trịnh Chí Minh. Cuộc điện này không thể không tiếp, tên này quan hệ rất rộng.
- Alo, Vương lão đệ sao. Nghe nói chú lên làm bí thư, lão Thường này gọi tới chúc mừng chú.
Thường Hải Quang đầy thân thiết nói.
- Hả, là chủ tịch Thường sao, cảm ơn.
Vương Trạch Vinh nói..
- Đến huyện tôi sẽ mời khách, không làm phiền.
Thường Hải Quang lập tức dập máy.
Cảm nhận được bảo bối mềm đi do nghe điện, Vương Trạch Vinh cắn răng tắt máy, hắn quan định không nghe điện nữa.
Vương Trạch Vinh dụ dỗ Lữ Hàm Yên để nàng dùng miệng ngậm lấy bảo bối, hai người rất nhanh quấn lấy nhau.
Làm bọn họ không ngờ được là Lữ Khánh Phân đang áp tai ở bên ngoài cửa phòng Lữ Hàm Yên, mặt đầy vẻ hài lòng.