Quan Khí​

Chương 769 : Các cô gái bây giờ rất nhiệt tình

Ngày đăng: 20:21 18/04/20


- Bí thư Vương, tôi còn tưởng mọi người sẽ ở lại trong Dao Trì nên đã đặt phòng.



Ngồi trong xe, Triệu Thanh đột nhiên nói.



Vương Trạch Vinh ngẩn ra, đó không phải chỗ ăn sao?



- Nơi đấy còn cả chỗ ở sao?



Vương Trạch Vinh đúng là chưa từng nghĩ đến việc này.



Triệu Thanh nói:



- Chánh văn phòng Trịnh khi mời khách đều sẽ ở lại đó.



Vương Trạch Vinh lúc này mới biết chi phí lần này gồm tất cả các thứ. Chẳng qua nơi đó tuy tốt nhưng không bằng nhà mình. Tốn bao tiền bây giờ Vương Trạch Vinh không để ý, tiền đối với hắn chỉ là mấy con số mà thôi. Tiền hàng tháng hắn thu được không biết là bao nhiêu. Có Hạng gia chuyển vào, Tiểu Giang chuyển vào, cả đám Ngô Uy Hoa chuyển vào. Đặc biệt sau khi công ty ô tô điện bắt đầu có lãi thì thu nhập của hắn càng cao hơn. Thu nhập từ ô tô điện, Vương Trạch Vinh biết Lãnh đạo trung ương có biết, việc này không có gì bí mật. Thu nhập như vậy thì Trung ương cũng thầm tán thành, không vấn đề gì.



Vương Trạch Vinh đôi khi tự hỏi làm một quan chức cao cấp, Vương Trạch Vinh đối với anh rất tốt, tiền lương cao, phúc lợi tốt, ăn ở, quần áo đều nhà nước trả, cần nhiều tiền như vậy làm gì.



Vừa về nhà, Vương Trạch Vinh đang định mở cửa thì Cao Thiên Nhạc gọi điện tới nói:



- Trạch Vinh, không dễ gì đi được một lần, tối có lịch gì không đi cùng tôi một chút.



Vương Trạch Vinh đương nhiên biết đối phương đi đâu, hắn đang định từ chối thì Cao Thiên Nhạc nói:



- Mấy người kia đã đồng ý, chỉ là tìm chỗ hát, nhảy mà thôi, chúng ta giao lưu một chút.



Đến nước này Vương Trạch Vinh không thể không đi:



- Ở đâu thế, anh bố trí xong thì báo tôi.



- Vậy là được rồi, tôi bảo đồng chí ở chi nhánh Bắc Kinh bố trí.



Cao Thiên Nhạc cuối cùng đã nghĩ tới người ở chi nhánh.



Không lâu sau Cao Thiên Nhạc gọi tới nói địa điểm.



Vương Trạch Vinh thực ra chưa từng đi chơi cùng lãnh đạo tỉnh như vậy. Trong mắt hắn trước đây thì lãnh đạo tỉnh rất cao, theo địa vị tăng lên hắn mới phát hiện cán bộ lãnh đạo cũng là người, chỉ cần ở người cùng cấp độ thì cũng chơi như người khác.



Nhưng nơi của quan chức cao cấp khác với người bình thường. Bởi vì bọn họ có quyền có thế, người bình thường nếu không phải trong vòng tròn thì không thể vào, càng không thể biết chỗ bọn họ chơi.



Triệu Thanh lái xe rời đi, Vương Trạch Vinh đành tự lái xe đến địa điểm.



Khi Vương Trạch Vinh đi vào phòng thì có chút sửng sốt, không ngờ Thất tiên nữ kia cũng ở đây.



- Ha ha, Trạch Vinh, Phạm tiểu thư đề nghị mọi người đi hoạt động chút nên không tiện từ chối.



Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, Cao Thiên Nhạc liền đi tới nhỏ giọng nói.



Nhìn một cô gái đang hát cùng Quế Dân Thành, Vương Trạch Vinh phát hiện Quế Dân Thành hát cũng được.



Dù sao cũng đã đến, Vương Trạch Vinh cười nói:




- Các người làm gì thế hả, để hai người đàn ông không nhảy gì hết, đây là không làm tròn nhiệm vụ.



Quế Dân Thành vỗ tay nói:



- Các vị, mọi người tích cực chút, nói chuyện mà không uống bia sao. Đứng dậy nhảy nào, mấy em cũng phải chủ động lên chứ.



Phạm Tiểu Băng đang buồn bực, cô có thể âm thầm cảm nhận Vương Trạch Vinh có cái nhìn nhất định với mình nên không biết làm gì. Nghe thấy Quế Dân Thành nói như vậy, cô liền nhảy lên đi tới trước mặt Vương Trạch Vinh, đưa tay ra nói:



- Vương ca, nhất định phải cho em chút mặt mũi. Quế ca nói rồi đó, muốn bọn em chủ động một chút.



Vương Trạch Vinh nghe Quế Dân Thành nói như vậy, biết hôm nay đến đây là để chơi nên đành nói:



- Tôi không biết nhảy, giẫm vào chân thì đừng mắng đó.



Phạm Tiểu Băng rất vui vẻ, cười cười ngọt ngào:



- Không sao, giẫm thì anh cõng em, vừa lúc không có lý do.



Mỗi người đàn ông ôm một cô gái bắt đầu nhảy.



- Vương ca, ngài không thích em sao?



Phạm Tiểu Băng nhỏ giọng nói vào tai Vương Trạch Vinh.



Phạm Tiểu Băng người cao gầy, cao gần bằng Phạm Tiểu Băng, khi nói chuyện khiến hơi thở nóng phả vào tai Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh cúi đầu thì thấy được khe sâu bên dưới. Cô gái này bề ngoài thì khó nhìn ra, nhưng nhìn gần thì thấy vùng trắng nõn kia rất mê người.



Thấy thế, bên dưới Vương Trạch Vinh liền có phản ứng.



Phạm Tiểu Băng rất chú ý đến Vương Trạch Vinh, cô không khỏi mừng thầm.



Đối với Phạm Tiểu Băng mà nói, cô bây giờ không phải cần tiền nhất mà cần chỗ dựa. Nếu Vương Trạch Vinh có thể làm chỗ dựa cho mình thì tốt quá.



- Vương ca, em biết anh coi thường đám người tiếp khách như bọn em. Bọn em biết giữ mình mà, em bây giờ vẫn còn trinh đó.



Câu này chỉ Vương Trạch Vinh nghe thấy, môi cô còn lướt qua vành tai Vương Trạch Vinh như đang hôn hắn vậy.



Con gái bây giờ đúng là.



Vương Trạch Vinh thầm than như vậy. Nghe nói thế hắn lại thấy Phạm Tiểu Băng dễ coi hơn, có lẽ do nguyên nhân cô ta vẫn còn trinh.



Thấy Vương Trạch Vinh không nói gì, Phạm Tiểu Băng bắt đầu chen sát vào lòng Vương Trạch Vinh.



- Vương ca, tối nay em hẹn riêng ngài.



Phạm Tiểu Băng nhỏ giọng nói vào tai Vương Trạch Vinh. Nói xong cô còn cố ý cạ cạ vào chỗ đó của Vương Trạch Vinh rồi mới rời ra.



Nhìn Phạm Tiểu Băng rời đi, Vương Trạch Vinh cười cười.