Quan Khí​

Chương 771 : Hát riêng anh nghe

Ngày đăng: 20:21 18/04/20


Thấy Hạng Định không dẫn hai cô gái đi cùng tới đây mà tự mình đưa mình tới, Vương Trạch Vinh lắc đầu. Hắn bây giờ không nhìn rõ Hạng Định.



Vương Trạch Vinh do dự một chút không biết có nên vào không? Trong nhà nhất định là Lưu Băng Tinh đang đợi mình. Đây là Hạng Định bố trí, Lưu Băng Tinh biết mình đến Bắc Kinh liền tới đây. Điều này nói rõ Lưu Băng Tinh muốn đi theo mình. Nếu mình vào thì đời này sẽ có thêm một người phụ nữ.



- Vương ca, sao anh không vào nhà?



Vương Trạch Vinh đang do dự thì nghe thấy giọng nói dễ nghe truyền tới.



Vương Trạch Vinh nhìn lên thì thấy là Lưu Băng Tinh đang đứng trước cửa cười hì hì với mình.



Câu nói của cô làm Vương Trạch Vinh khá xúc động.



Lưu Băng Tinh khác so với mấy cô gái lúc trước, bình thường trông rất ưu nhã, nhưng lên sân khấu lại rất kích động, đó là người có thể khiến mấy chục người xem kích động.



Thấy Lưu Băng Tinh lúc này, Vương Trạch Vinh không nhịn được muốn ôm cô vào lòng. Lưu Băng Tinh như người vợ đang đợi chồng về.



Vương Trạch Vinh cười cười đi tới trước.



Không biết tại sao Lưu Băng Tinh lại rất tự nhiên khoác tay hắn.



Sau khi vào nhà, Lưu Băng Tinh nói:



- Vương ca, em nghe nói ngài đến, em rất vui.



Ngồi xuống ghế, Vương Trạch Vinh phát hiện căn nhà bố trí rất tốt, không khí khá ấm áp.



- Căn nhà này rất được.



Vương Trạch Vinh khen. Căn biệt thự này là do Hạng Định mua, tiền nhất định là đắt.



- Là nhà của chúng ta, em tự thiết kế đó, ngài hài lòng không?



Lưu Băng Tinh nghe thấy Vương Trạch Vinh khen thiết kế căn phòng liền rất vui.
Vương Trạch Vinh không biết nói gì. Hắn có thể nghe ra trong lòng Lưu Băng Tinh còn có một trái tim không muốn buông tha sự nổi tiếng.



Đây mới là một ngôi sao chân chính.



Vương Trạch Vinh phát hiện vẻ mặt Lưu Băng Tinh đã lộ rõ suy nghĩ của cô.



Đến nước này Vương Trạch Vinh cũng không đùn đẩy nữa. Thực lòng Vương Trạch Vinh cũng động tâm với cô – một ngôi sao quá nổi tiếng. Lưu Băng Tinh đã tỏ vẻ như thế, nói cái gì cũng là thừa. Vương Trạch Vinh ôm Lưu Băng Tinh rồi nói:



- Bắt đầu từ bây giờ, em là người phụ nữ của tôi.



Lưu Băng Tinh nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy liền khóc. Cô thấy mình đã có chỗ dựa.



Lưu Băng Tinh thực ra vẫn có chút lo lắng. Cô biết mình bây giờ nổi tiếng là do có Vương Trạch Vinh. Đám thiếu gia Hạng Định nếu không có Vương Trạch Vinh sẽ không nâng cô lên. Càng nổi tiếng, cô càng cảm thấy sự quan trọng của một chỗ dựa mạnh. Nhiều ánh mắt dâm dục nhìn chằm chằm vào mình như vậy, dù là ngôi sao thì đối mặt quyền thế cũng không là gì. Muốn phát triển thì phải dựa vào người quyền thế. Là một nữ ngôi sao, có nhân vật mạnh như Vương Trạch Vinh bảo bọc thì còn hơn các đồng nghiệp của cô nhiều. Vương Trạch Vinh còn trẻ, có thế lực, là quan tó, điều này thì đám giàu có không thể so sánh được.



Được Vương Trạch Vinh chấp nhận, Lưu Băng Tinh vui vẻ nói:



- Vương ca, em chỉ muốn hát cho ngài nghe.



Căn phòng này rất lớn, còn có cả sân khấu nhỏ. Bật nhạc lên, Lưu Băng Tinh đi lên sân khấu và hát bài cô tự sáng tác: Ngọn lửa trong lòng em.



Lần này Lưu Băng Tinh hát chăm chú hơn tất cả mọi lần, trong bài hát mang theo tình cảm nóng bỏng của cô.



Vương Trạch Vinh lần trước đã nghe Lưu Băng Tinh hát bài này. Bây giờ ở trong căn phòng này, Lưu Băng Tinh hát cho riêng hắn nghe, Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận tình cảm của đối phương với mình.



Bài hát dừng lại, hai người đã rất kích động.



Vương Trạch Vinh bây giờ rất muốn bảo vệ Lưu Băng Tinh.



Lưu Băng Tinh nhào vào lòng Vương Trạch Vinh.



Ngay sau đó là không ngừng hôn nhau, không ai nói gì nữa.