Quan Khí​

Chương 773 : Uông Nhật Thần thở dài

Ngày đăng: 20:21 18/04/20


Vương Trạch Vinh là một người có thể nhanh chóng dung nhập vào tập thể, hơn nữa hắn nhỏ tuổi nhất nên như cá gặp nước trong lớp học. Đương nhiên cũng là do mọi người có ý muốn tạo quan hệ với hắn. Bữa ăn trưa tuy không uống rượu nhưng không khí rất tốt.



Nhìn lịch học, Vương Trạch Vinh có chút đau đầu.



Vương Trạch Vinh không ngờ lịch của mình ở Bắc Kinh lại chặt như vậy. Hắn vốn nghĩ chiều nay sẽ được nghỉ và đến nhà Uông Nhật Thần, kết quả chiều đã học. Điều này khiến lịch của hắn không thích hợp. Vì thế hắn đành gọi điện cho Ngô Uy Hoa đổi cuộc gặp mặt sang hôm khác.



Ở việc này đám Ngô Uy Hoa cũng hiểu cho Vương Trạch Vinh. Vương Tú Toàn còn nói Vương Trạch Vinh làm xong việc của mình rồi mọi người gặp mặt.



Trong lớp Vương Trạch Vinh nhận được tin nhắn của Lưu Băng Tinh:



- Em rất hạnh phúc.



Mấy chữ này làm Vương Trạch Vinh rất vui vẻ, hai người không ngừng nhắn tin cho nhau.



Hạng Định cũng nhắn tin tới, Vương Trạch Vinh nhắn lại một câu:



- Rất hài lòng.



Hạng Định cũng nhắn lại:



- Em sẽ lăng xê mạnh hơn.



Tối ăn tạm vài cái, Vương Trạch Vinh mang theo một nghiên mực đi đến nhà Uông Nhật Thần.



Đây là một tứ hợp viện rất trang nhã.



Nhà Uông Nhật Thần đã khác trước, Vương Trạch Vinh thấy rõ khá im ắng. Nhớ đến lúc ở tỉnh Giang Sơn, nhà Uông Nhật Thần lúc nào cũng đầy người tới.



Uông Phỉ đã ra đón hắn ở cổng.



Vương Trạch Vinh không ngờ Uông Phỉ lại ở đây. Nhìn thấy ánh mắt oán trách của cô, hắn trong lúc nhất thời không biết nói sao.



Vương Trạch Vinh hiểu tâm ý của Uông Phỉ, nhưng hắn cũng hiểu mình không thể chạm vào cô.



Lúc ở Thường Hồng, Vương Trạch Vinh vẫn cố gắng không chủ động liên lạc với Uông Phỉ. Về sau Uông Phỉ cũng ít gọi cho hắn làm hắn nghĩ Uông Phỉ bớt nghĩ đến mình. Nhưng bây giờ thấy vẻ mặt này của Uông Phỉ, Vương Trạch Vinh lại có chút đau đầu, xem ra vấn đề chưa được giải quyết.



- Vương ca, không ngờ em ở Bắc Kinh phải không?



Uông Phỉ vừa cười vừa nói. Thấy Vương Trạch Vinh cần theo túi, cô trừng mắt nhìn hắn rồi nói:



- Không ngờ anh cũng biết tặng quà.



Vương Trạch Vinh nói:



- Đến thăm lão lãnh đạo nếu không mang gì thì sao được.



Uông Nhật Thần đang ngồi ở trên ghế đọc báo, một ấm trà trông rất nhàn nhã.




- Chỉ cần Bí thư Uông cần tập thì không vấn đề gì. Thời gian này tôi ở Bắc Kinh, vừa vặn có thể hướng dẫn Bí thư Uông.



Vương Trạch Vinh nghĩ sức khỏe của Uông Nhật Thần không được nên cũng thấy ông cần tập luyện.



Uông Phỉ vui vẻ nhảy dựng lên chạy vào nhà gọi Uông Nhật Thần.



Không lâu sau Uông Nhật Thần cười cười đi ra nói:



- Sớm nghe danh tiếng của Vương đại sư. Trạch Vinh có thể dạy Thái cực quyền cho tôi thì tốt quá.



- Thái cực quyền đúng là có lợi cho sức khỏe. Tuần này tôi ở Bắc Kinh, sáng hàng ngày tôi sẽ đến hướng dẫn Bí thư Uông.



Uông Nhật Thần nói:



- Vậy làm phiền Trạch Vinh.



Uông Phỉ kéo Uông Kiều rồi nói:



- Nghe thấy chưa, sáng hàng ngày hai chúng ta phải tập cùng ông, chị không được ngủ nướng đó.



Uông Kiều cười nói:



- không biết ai thích ngủ nướng hơn ai.



Uông Phỉ nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:



- Dù sao ở đây cũng nhiều phòng, tuần này anh ở đây đi, đi lại nhiều bất tiện.



Vương Trạch Vinh đương nhiên không thể ở đây nên vội vàng nói:



- Trong trường nhiều việc, bạn học lại nhiệt tình. Ở đây không tiện. Không sao đâu, tôi có xe, sáng lái xe tới là được mà.



Uông Nhật Thần nhìn Uông Phỉ, ông biết Uông Phỉ muốn ở bên Vương Trạch Vinh, việc này không thể dung túng. Ông nói:



- Trạch Vinh nói đúng, bạn học trường Đảng đều là lãnh đạo cao cấp, đây là cơ hội tốt để Vương Trạch Vinh tạo quan hệ, có lợi cho sự phát triển.



Uông Nhật Thần nói như vậy làm Uông Phỉ đành phải nghe.



Vương Trạch Vinh đứng lên nói:



- Hay là bắt đầu từ bây giờ, tôi hướng dẫn mấy động tác, ba người tập trước thì sáng mai tập sẽ dễ hơn.



Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Uông Phỉ liền vui vẻ giục hắn dạy mọi người.



Mấy người bắt đầu tập Thái cực quyền.