Quan Khí​

Chương 816 : Vương Đại Hải muốn xây mộ tổ tiên

Ngày đăng: 20:22 18/04/20


Sau khi về Thường Hồng, Vương Trạch Vinh không ngừng phải nghe điện và tiếp người tới nhà.



Thân phận của Vương Trạch Vinh bây giờ đã khác. Là Thường vụ tỉnh ủy, cán bộ Thường Hồng ai không muốn dựa vào hắn. Ngay cả Mạnh Học Nam cũng đến nhà ngồi.



Khó khăn lắm mới cất bước mọi người về, Vương Trạch Vinh cảm thấy hôm nay quá mệt. Cầm chén trà mà Lữ Hàm Yên đưa cho, Vương Trạch Vinh thở dài nói:



- Anh đã sớm nói không hy vọng cán bộ tới nhà nhưng vẫn không ngăn cản được. Chuyện này đúng là làm cho người ta đau đầu.



Vương Trạch Vinh mặc dù đã là Thường vụ tỉnh ủy nhưng hắn không thích cán bộ tới ngồi đầy nhà như các quan chức khác. Vương Trạch Vinh không tham vọng mấy về tiền tài, cho nên không thích người mang quà tới tặng mình. Hắn hy vọng hết giờ làm có thể yên tĩnh ngồi trong nhà, hưởng hạnh phúc gia đình. Chẳng qua theo quan chức của hắn không ngừng tăng lên thì cuộc sống đó là quá xa xỉ.



Lữ Hàm Yên trừng mắt nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:



- Được rồi, anh cho rằng mọi người thích nhìn anh à? Đây không phải là nhìn vào quyền lực trong tay anh ư?



Lữ Hàm Yên sau một thời gian tập luyện khiến cho cơ thể càng thêm quyến rũ, chỉ nụ cười, ánh mắt đã đủ dìm chết Vương Trạch Vinh. Đặc biệt khi cô trừng mắt nhìn, Vương Trạch Vinh lại bắt đầu có lửa nóng trong lòng.



Sống cùng bố mẹ thì ít được tự do trong quan hệ vợ chồng. Nếu không phải có hai ông bà ở đây thì Vương Trạch Vinh đã lập tức làm thịt Lữ Hàm Yên.



Tiền Thanh Phân nói với Vương Trạch Vinh:



- Trạch Vinh, con bây giờ thật sự đã là lãnh đạo tỉnh ư? Không biết Thường vụ tỉnh ủy là quan to như thế nào?



Bà thấy càng lúc càng nhiều lãnh đạo đến nhà, nhìn những quan chức trước kia mình không thể tới gần lại cung kính với con mình, trong lòng bà rất tự hào.



- Bà đó, Thường vụ tỉnh ủy là quan lớn như thế nào cũng không biết ư?



Vương Đại Hải có chút đắc ý mà nói. Con ông làm quan càng lúc càng lớn, ông rất thỏa mãn. Ông luôn muốn cho người ta biết Vương Trạch Vinh là con trai mình.



Mấy hôm nay Vương Đại Hải rất thoải mái, cán bộ Thường Hồng thấy ông đều lộ rõ vr kính trọng, làm ông cảm thấy rất hãnh diện.



- Tôi đương nhiên biết là lãnh đạo tỉnh, nhưng tôi thấy nhiều lãnh đạo tỉnh mà. Lần trước giám đốc Sở Xây dựng trên Tv cũng là lãnh đạo tỉnh, Trạch Vinh có quan to hơn người đó không?



Lữ Hàm Yên cười hì hì nhìn hai ông bà tranh cãi, cô nói với Trạch Vinh:



- Mặc kệ là lãnh đạo to đến đâu cũng phải ăn cơm. Anh tiếp nhiều người như vậy thì đã đói chưa? Em đi làm đồ ăn cho anh.




Lữ Hàm Yên cười nói:



- Anh yên tâm, em nhất định làm anh hài lòng, đây không phải việc lớn mà. Bác cả năm ngoái cũng bảo người sửa lại phần mộ Hạng gia mà.



Sau đó Lữ Hàm Yên và Vương Đại Hải bàn xem sửa mộ như thế nào.



Vương Trạch Vinh thầm than Lữ Hàm Yên bắt đầu thay đổi, bố mẹ mình cũng không hề phản đối gì.



Trong phòng ngủ hai người quấn lấy nhau rất chặt. Sau cơn mãnh liệt, nhìn người phụ nữ quyến rũ bên dưới, Vương Trạch Vinh rất sung sướng.



- Trạch Vinh, đã lâu không tìm phụ nữ à?



Lữ Hàm Yên nói xong làm Vương Trạch Vinh đỏ mặt.



Không chờ Vương Trạch Vinh nói, Lữ Hàm Yên cười nói:



- Đừng khẩn trương, em chỉ là nói hôm nay anh rất lợi hại, có lẽ Tiểu Giang và Hương Băng cũng có ý kiến. Bọn họ cũng không dễ dàng gì, anh đi gặp bọn họ một chút.



Nghe Lữ Hàm Yên nói như vậy, Vương Trạch Vinh không biết nói gì.



Nghĩ tới Tiểu Giang vừa từ huyện Nguyên Lâm về, Vương Trạch Vinh nói:



- Trong thời gian này anh rất bận, không biết hai người bọn họ đã xác định được việc xây dựng nhà máy chưa?



Lữ Hàm Yên nói:



- Tiểu Giang làm việc thì anh cứ yên tâm. Cô ấy không ra mặt mà bảo người bên dưới đi làm, đã thuê được đất. Huyện Nguyên Lâm rất coi trọng việc này, hợp đồng rất nhanh sẽ được kỹ.



Vương Trạch Vinh gật đầu, hắn tin nếu đàm phán thành công thì Tôn Thiệu Bình sẽ báo cáo với hắn.



Tiểu Giang rất thông minh, làm việc đều cho người bên dưới ra mặt.



Nghĩ đến chuyện sửa mộ, Vương Trạch Vinh nhắc nhở Lữ Hàm Yên một chút để người ta không thể lấy lý do nói mình.