Quan Khí
Chương 83 : Phân công và điều chỉnh
Ngày đăng: 20:07 18/04/20
Trở lại phòng làm việc, Vương Trạch Vinh tiếp tục suy nghĩ về vấn đề phân công.
Sau khi phân tích tình hình mấy ủy viên ở xã, một tình huống mới xuất hiện, Tôn Kế Mẫn là người của Lý Duy Hà, Lưu Minh Xuân cũng vậy, vô hình trung xã Hoàn Thành có hai phó chủ tịch xã đều là người thuộc hệ Lý Duy Hà, việc này thật sự mới là điều cần chú ý. Tuy rằng hiện giờ hai người kia đều đứng cùng bên với mình, nhưng trên quan trường ai có thể nói trước được điều gì, vạn nhất sau này bọn họ lôi kéo được thêm hai người nữa thì quyền lực ở xã Hoàn Thành sẽ phải thay đổi.
Nghĩ đến đây, trong lòng Vương Trạch Vinh có chút không yên tâm. Sau một hồi suy nghĩ lại, Vương Trạch Vinh tự cười chế giễu, việc này có thể là do mình đa tâm, tình hình tranh giành quyền lực trước mắt chắc là không thể xuất hiện tình huống đó. Trịnh Thu Lực đã biết rõ tình hình của mình, với cục diện trước mắt thì ngay cả Trịnh Chí Minh cũng sẽ không làm khó mình quá mức, Trịnh Thu Lực thì lại càng không dám tranh đoạt quyền lực hay đối nghịch với mình. Hơn nữa, hiện giờ Tiểu Giang và Ôn Tiến Tài đã dựa sát vào mình, chỉ cần lôi kéo được thêm một người nữa vào phe của mình thì sẽ chiếm đa số, không có gì phải sợ cả, đúng là lên cao thì càng lạnh, thăng quan, suy nghĩ cũng phải nhiều hơn, cảm giác mọi chuyện đều thần hồn nát thần tính vậy.
Nghĩ đến Từ Vinh Hoa cũng là người của Cố Hồng Quân, Vương Trạch Vinh cũng hơi lo lắng, mặc kệ nói như thế nào thì phe của mình cũng vẫn chiếm ưu thế. Sợ cái gì! Tuy rằng quan trường vốn nổi tiếng là hay thay đổi, nhưng bình thường chỉ cần không xuất hiện một lỗ thủng nào lớn, về cơ bản sẽ không xuất hiện cục diện tường đổ người đẩy, cây đổ khỉ tan.
Sau khi suy nghĩ xong, Vương Trạch Vinh bình tĩnh lại, cẩn thận phác thảo một bản danh sách phân công thành viên đảng ủy ra.
Kiểm tra lại tờ danh sách một lần, Vương Trạch Vinh gọi điện thoại tới phòng Giang Anh Hà:
- Tiểu Giang, cô thông báo chiều nay họp Đảng ủy xã, nội dung nghiên cứu phân công các ban ngành.
- Vâng, bí thư.
Giọng nói trong trẻo của Tiểu Giang vang lên trong điện thoại.
… …
Buổi chiều vừa mới đi làm, tất cả ủy viên đều tập trung đúng giờ ở trong phòng hội nghị. Cục diện xã Hoàn Thành hiện giờ quá phức tạp, hỗn loạn, tất cả mọi người đều biết hậu thuẫn của Vương Trạch Vinh quá mạnh, trên huyện rất coi trọng hắn, tình thế xã cũng đã trở nên rõ ràng – Vương Trạch Vinh một tay che trời; bởi vậy đám ủy viên đều cố tình tránh né mũi nhọn của hắn, nghe thấy nghiên cứu vấn đề phân công bộ máy, mọi người cũng không nghĩ gì nhiều. Nhìn thấy mọi người đã đến đông đủ, Vương Trạch Vinh nói:
- Bắt đầu họp, hôm nay cuộc họp có hai nội dung, một là nghiên cứu phân công bộ máy, một là điều chỉnh một số lãnh đạo bộ phận.
Vương Trạch Vinh vừa nói xong, trong lòng Trịnh Thu Lực lập tức có phần không thoải mái, mí mắt cứ giật tanh tách. Vương Trạch Vinh này làm việc hơi quá độc đoán, mình tốt xấu gì cũng là chủ tịch xã, sao trước đó không thương lượng gì với mình cả, phân công bộ máy còn có thể hiểu, điều chỉnh lãnh đạo ban ngành sao cũng không nói với mình. Nghĩ đến đây, hắn nhìn mọi người một chút, chút tức giận lập tức xẹp lép, phần lớn ủy viên đều là người do Vương Trạch Vinh ủng hộ, có nói với mình hay cũng đều không có nhiều ý nghĩa.
- Căn cứ theo khảo sát của tổ chức, so sánh tình hình giữa hai đồng chí Duẫn Minh Khuê và Lôi Đức Bình, đồng chí Lôi Đức Bình qua nhiều năm kiểm tra đánh giá đều là thanh danh nổi tiếng, đồng chí Duẫn Minh Khuê thì hơi kém một chút, theo ý kiến của quần chúng thì đạo đức của đồng chí Duẫn Minh Khuê chưa được tốt lắm.
Ôn Tiến Tài nói xong lời này thì không thấy lên tiếng nữa.
Cái quái gì thế hả! Cơn lửa giận trong lòng Trịnh Thu Lực lại nổi bùng lên, tên Ôn Tiến Tài này rõ ràng là phá đám, cái gì mà kiểm tra đánh giá chứ, tất cả đều là hắn thêu dệt ra. Nhấc chén trà lên uống một ngụm lớn, Trịnh Thu Lực có một cảm giác bất lực, theo tình hình trong hội trường hôm nay mà nhìn, Ôn Tiến Tài kia e là cũng đã đầu nhập vào bên Vương Trạch Vinh rồi, tình thế đối với mình đúng là cực kỳ bất lợi.
Nghĩ đến đây, trong lòng Trịnh Thu Lực thở dài ngao ngán, bỏ đi, trước hết cứ nhẫn nại đã.
- Ừ, chúng ta tuyển dụng cán bộ, mới có tài thì không đủ, về đức cũng cần phải coi trọng, nếu Duẫn Minh Khuê còn khiếm khuyết về đức, tôi thấy lần này không cần cho vào đối tượng để bàn bạc, đồng chí Giang Anh Hà đề cử đồng chí Lôi Đức Bình rất được, mọi người nếu không có ý kiến gì thì chúng ta giơ tay biểu quyết một chút đi.
Nói tới đây, Vương Trạch Vinh nhìn mọi người nói:
- Ai đồng ý đồng chí Lôi Đức Bình đảm nhiệm trưởng phòng tài chính thì xin mời giơ tay.
Nói xong lời này liền giơ tay đầu tiên.
Ôn Tiến Tài, Giang Anh Hà lập tức liền giơ tay.
Ngay sau đó Từ Vinh Hoa, Lưu Minh Xuân, Tôn Kế Mẫn cũng giơ tay lên.
Biết rõ việc này không có sức để phản đối. Trịnh Thu Lực mỉm cười nói:
- Không ngờ Duẫn Minh Khuê là người như vậy, xem ra tôi còn chưa tìm hiểu sâu về các đồng chí, chúng ta cần phải dốc sức đề bạt những người ưu tú về đức, năng, cần tích (đạo đức, năng lực, chuyên cần, thành tích) để ngồi vào vị trí trọng yếu, tôi hoàn toàn đồng ý để đồng chí Lôi Đức Bình đảm nhiệm trưởng phòng tài chính.