Quan Khí
Chương 827 : Hạng gia bàn bạc
Ngày đăng: 20:22 18/04/20
Vương Trạch Vinh ngồi trong xe mà nhìn máy bay cất cánh ở xa xa. Tiểu Giang mang con đi phía Nam. Nhìn máy bay, Vương Trạch Vinh có suy nghĩ không làm quan nữa, chẳng qua lí trí nói cho hắn mình đã đến bước này thì ngoài tiến bộ còn đâu không có sự lựa chọn nào khác.
Cũng may mọi người không phải cắt đứt liên lạc, chỉ cần có thời gian là hắn có thể bay tới gặp mẹ con Tiểu Giang.
Việc này cũng nhắc nhở Vương Trạch Vinh làm chuyện gì cũng chú ý trầm ổn.
Vương Đại Hải và Tiền Thanh Phân sau khi biết tình hình thì bọn họ cũng dự định đi trông cháu giúp Tiểu Giang một thời gian.
Vương Đại Hải lúc này không nói gì, ông chỉ nhìn Vương Trạch Vinh mà thở dài một tiếng.
Vương Đại Hải không làm quan, ông chỉ hy vọng con mình bình yên không xảy ra chuyện, về phần Vương Trạch Vinh làm quan to đến đâu thì ông không quá quan trọng.
Sau một thời gian cả Tiền Thanh Phân và Vương Đại Hải đều nhận Tiểu Giang làm con dâu, bọn họ có suy nghĩ con mình nợ Tiểu Giang rất nhiều. Bây giờ nghe thấy Tiểu Giang bởi vì lo lắng ảnh hưởng đến sự phát triển của Vương Trạch Vinh mà phải rời đi, bọn họ càng thấy Tiểu Giang thua thiệt.
Thông qua việc này Vương Trạch Vinh cũng hiểu một điều, mình bây giờ đã là lãnh đạo cao cấp, rất nhiều chuyện không thể tùy tiện như trước.
Vương Trạch Vinh từ từ lái xe đi, hắn phát hiện đến cấp bậc nhất định thì càng có nhiều điều cần chú ý.
Vương Trạch Vinh không biết hắn tiễn Tiểu Giang đi đã làm cô thoát chết.
Trong thư phòng của Hạng Nam, ngoài Hạng Nam thì còn có Hạng Tâm Lam.
Hạng Tâm Lam là người phụ trách việc kinh doanh của Hạng gia. Theo làm ăn càng lúc càng lớn, tư tưởng của Hạng Tâm Lam dần thay đổi. Bà hiểu rõ sự quan trọng của một gia tộc cường đại. Thời gian trước khi tin Hạng Nam không thể lên chức truyền ra, bà cảm thấy Thị trưởng không ngừng thu hẹp, khắp nơi đều có lực cản. Sau đó khi Hạng Nam thành phó Thủ tướng thì mới thuận lợi như trước. Cho nên bà rất quan tâm đến sự tiến bộ của người Hạng gia.
Lúc này hai người đang ngồi với nhau, không nói gì.
Hạng Nam nói:
- Vậy cũng tốt, làm như vậy thì mọi người đều có lợi.
Hạng Tâm Lam nói:
- Em đã chuẩn bị tốt, chỉ cần không còn người đó và đứa bé thì không ai nắm được nhược điểm Trạch Vinh.
Hạng Nam lắc đầu nói:
- Cô làm việc quá kích động, chẳng lẽ không nghĩ tới hậu quả sao?
Hạng Tâm Lam nói:
- Anh, anh sao thế. Nó có người phụ nữ khác, còn sinh cả con, anh sao có thể bỏ qua?
- Có nên nói với Hạng Kiền không?
Hạng Nam xua tay nói:
- Bỏ đi, cảnh cáo nó một chút là được. Không cần nói với Hạng Kiền.
Hạng Nam đột nhiên có suy nghĩ việc này có phải là Hạng Kiền ngầm ủng hộ không? Bọn họ thấy Vương Trạch Vinh đang phát triển nên tìm mọi cách kéo gần mình.
Nghĩ đến đây Hạng Nam liền có chút buồn bực. Mình luôn nghĩ cho Hạng gia, kết quả đối mặt lợi ích thì mọi người chỉ nghĩ cho bản thân.
Hạng Tâm Lam ra ngoài.
Tâm trạng Hạng Nam bây giờ đúng là không tốt.
Thực ra Hạng Nam cũng biết rõ tình hình của nhiều con cháu các gia tộc lớn. Đám này chơi gái con hơn Vương Trạch Vinh nhiều. Vương Trạch Vinh ít nhất không làm loạn nhưng nghĩ đến con gái mình, Hạng Nam vẫn hy vọng Vương Trạch Vinh không học đám thiếu gia kia.
Hạng Nam cầm máy gọi cho Lữ Hàm Yên.
Thấy bố gọi tới, Hàm Yên có chút ngạc nhiên mà nói:
- Bố sao lại cho con thế?
Hạng Nam hỏi:
- Lâu rồi không thấy hai đứa về nhà, mẹ rất nhớ con và cháu. Quốc khánh về không con?
- Con đã bàn với Trạch Vinh, quốc khánh nhất định sẽ lên Bắc Kinh.
Hạng Nam cười nói:
- Các con thế nào, Trạch Vinh đối tốt với con không?
Lữ Hàm Yên có chút khó hiểu, bố mình sao đột nhiên lại hỏi như vậy:
- Bọn con tốt lắm, Trạch Vinh mặc dù rất bận nhưng hôm nào cũng cố gắng về nhà ăn cơm.
Nghe Lữ Hàm Yên nói như vậy, Hạng Nam không biết sao mà thoải mái hơn:
- Vậy là tốt rồi, bảo Trạch Vinh không được quên công việc và gia đình.