Quan Khí
Chương 838 : Tiền Đại Quân mời ăn cơm
Ngày đăng: 20:23 18/04/20
Uông Phỉ và Vương Trạch Vinh ra khỏi phòng Uông Nhật Thần, Vương Trạch Vinh nói:
- Hối hận còn kịp.
Uông Phỉ nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Anh đến bây giờ vẫn nghi ngờ tình cảm của em?
Ở đây cách phòng Uông Nhật Thần một đoạn rẽ, Vương Trạch Vinh ôm chầm lấy Uông Phỉ vào lòng, cô bé này đã cố gắng rất nhiều để có ngày này. Bây giờ đã là như vậy, Vương Trạch Vinh cũng chỉ có thể dùng hết tấm chân tình của mình đáp lại cô.
Nằm trong lòng Vương Trạch Vinh, hai mắt Uông Phỉ nhắm lại, cố gắng hưởng thụ sự yên bình mà hắn mang tới.
Thấy lỗ tai Uông Phỉ đã đỏ, lại cảm nhận cơ thể mềm mại trong lòng, Vương Trạch Vinh không nhịn được mà muốn hôn cô.
Không biết lúc nào chỗ đó của Vương Trạch Vinh đã cứng lên.
Rõ ràng cảm nhận được sự biến hoá của cơ thể Vương Trạch Vinh, Uông Phỉ khẽ rên lên một tiếng, người mềm nhũn dựa vào lòng hắn.
Nhìn cô bé ngây thơ, Vương Trạch Vinh khẽ hôn lên tai cô.
Nụ hôn này làm cả người Uông Phỉ run lên. Cô đã bao giờ gặp việc này, cả người có cảm giác rất kỳ lạ.
Hai người rất nhanh không ngừng hôn nhau.
Uông Phỉ mềm nhũn nằm trong lòng hắn, Vương Trạch Vinh đúng là muốn lập tức xử lý.
Chẳng qua hắn rất nhanh khống chế mình. Ở đây có Uông Nhật Thần, tuy Uông Nhật Thần đã đồng ý quan hệ của hai người nhưng hắn đâu dám ăn Uông Phỉ vào lúc này.
Nói thật nếu như bây giờ làm chuyện đó với Uông Phỉ mà có Uông Nhật Thần ở đây, Vương Trạch Vinh không dám.
Một lần nữa sờ mó cơ thể Uông Phỉ, Vương Trạch Vinh nhỏ giọng nói:
- Lần sau anh nhất định ăn em.
Uông Phỉ không nghe thấy Vương Trạch Vinh nói gì, miệng chỉ ừ một tiếng. Bây giờ dù Vương Trạch Vinh có làm gì thì cô cũng không phản đối.
Nghe tiếng rên nhỏ của cô, Vương Trạch Vinh nhìn xung quanh một chút thấy ở đây không phải chỗ làm việc đó. Chẳng qua lúc này Vương Trạch Vinh rất hâm muốn, bên dưới không ngừng cạ cạ vào cơ thể Uông Phỉ.
- Tiểu Phỉ, chị cháu tới đó, bảo cháu đi đón.
Hai người đang định có hành động thì nghe thấy Uông Nhật Thần lớn tiếng nói.
Giọng của ông làm cho Uông Phỉ và Vương Trạch Vinh rất kinh ngạc. Uông Phỉ rất xấu hổ nhìn Vương Trạch Vinh, rồi nằm trong lòng ngực Vương Trạch Vinh mà lên tiếng.
- Ông, cháu đi đón chị ấy đây.
Khẽ hôn lên mặt Vương Trạch Vinh, Uông Phỉ nhỏ giọng nói:
- Anh yêu, em lúc nào cũng là của anh.
Nói xong câu này cô liền vội vàng rời khỏi vòng ôm của hắn.
Vương Trạch Vinh đã đói, sáng sớm đến nhà Uông Nhật Thần và sợ hãi, bây giờ vấn đề được giải quyết nên hắn muốn lấy lại dinh dưỡng, vùi đầu mà ăn.
Thấy Vương Trạch Vinh ăn nhiều như vậy, Tiền Đại Quân và Phú Thì Kiên có chút ngạc nhiên.
Ăn no, Vương Trạch Vinh cầm lấy khăn lông lau miệng rồi nói:
- Hôm nay đúng là hơi đói, sao hai anh không ăn?
Tiền Đại Quân cười ha hả nói:
- Tôi còn tưởng anh mấy ngày không ăn.
Vương Trạch Vinh nâng chén lên nói:
- Tôi mời hai vị.
Sau khi uống xong, Phú Thì Kiên nhìn Tiền Đại Quân, Tiền Đại Quân khẽ gật đầu.
- Bí thư Vương, hôm nay mời anh đến là có việc muốn nói. Có lão Phú ở đây. Nhớ lúc đó khi tập đoàn Phú Dân đến hỗ trợ xây dựng đường cao tốc cho Thường Hồng. Bây giờ anh thấy đó, giống như có người muốn tập đoàn Phú Dân xảy ra chuyện.
Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng, ngoài mặt lại rất nghiêm nghị:
- Tôi cũng nghe thấy việc này. Chủ tịch Phú, khi làm kinh tế thì không thể làm chuyện vi phạm pháp luật.
Phú Thì Kiên hơi tái mặt mà nói:
- Bí thư Vương, tập đoàn Phú Dân chúng tôi là tập đoàn chấp hành nghiêm chỉnh pháp luật, quyết không thể làm việc đó.
Vương Trạch Vinh nói:
- Vậy là tốt.
Tiền Đại Quân nhíu mày và thầm nghĩ Vương Trạch Vinh này đúng là biết đánh trống lảng.
- Bí thư Vương, tôi thấy anh nên quan tâm một chút, không thể làm lớn chuyện. Như vậy sẽ không có lợi cho sự phát triển của Thường Hồng.
Tiền Đại Quân nói.
Phú Thì Kiên cũng nhân cơ hội mà nói:
- Bí thư Vương, anh tôi cũng rất quan tâm đến việc này.
Vương Trạch Vinh nhìn Phú Thì Kiên, biết y đã nói rõ ràng. Mục đích chính là muốn mình biết Phú gia rất coi trọng việc này, lúc nào cũng có thể tiến vào.
Vương Trạch Vinh cười ha hả nói:
- Xin Chủ tịch Phú yên tâm, phải tin vào đồng chí của chúng ta. Bọn họ sẽ làm rõ ràng.
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm Tiền Đại Quân và Phú Thì Kiên tái mặt. Bọn họ biết ý của Vương Trạch Vinh, đó chính là phải tra triệt để.