Quan Khí​

Chương 850 : Hai vị Quan chủ

Ngày đăng: 20:23 18/04/20


Khi Vương Trạch Vinh đến Thanh tuyền quan liền thấy Quách Vận Lâm đang đứng ở cửa.



- Quách sư phụ, sao đến Thường Hồng mà không báo cho tôi một tiếng.



Vương Trạch Vinh từ xa đã nói.



- Ha ha, lần này tôi theo sư phụ đến đây, nghĩ đến cậu bận công việc nên không quấy rầy. Tôi vẫn nghe nói chuyện của cậu, lần này đến Thường Hồng cũng thấy Thường Hồng phát triển, làm rất tốt.



Quách Vận Lâm rất hài lòng với sư phụ này của mình, ông không ngờ mình lại có đệ tử là Thường vụ tỉnh ủy.



Thấy Quách Tinh Chi đứng sau Quách Vận Lâm, Vương Trạch Vinh cười nói:



- Tiểu Chi, Quách sư phụ không cho anh biết, cô phải báo cho anh chứ?



Quách Tinh Chi thấy Vương Trạch Vinh đứng trước mặt mình nhưng không thể nào so sánh với Vương Trạch Vinh trước đây.



- Vương ca, bố em không cho quấy rầy anh.



Không biết sao cô lại hơi đỏ mặt.



Phổ Vân Hà nói:



- Bí thư Vương, ngài và Quách sư phụ không dễ gặp nhau, tôi bảo người bên dưới bố trí bữa ăn. Đồ ăn Thanh tuyền quan rất tốt.



Vương Trạch Vinh gật đầu nói:



- Làm phiền anh.



- Không sao, đây là điều tôi nên làm.



Phổ Vân Hà vội vàng rời đi.



- Trạch Vinh, đi gặp sư phụ.



Quách Vận Lâm thấy Vương Trạch Vinh vẫn tôn trọng mình như trước thì rất vui vẻ.



Vương Trạch Vinh cũng muốn gặp Quan chủ Ngưu Thanh quan, bây giờ nghe nói hai Quan chủ ở đây liền rất vui vẻ.



Đi lên đỉnh núi thì thấy hai đạo trưởng đang cười cười nhìn mình.



Quách Vận Lâm chỉ vào đạo trưởng gầy mà nói:



- Trạch Vinh, đây là sư phụ của tôi, Bích Vân đạo trưởng.



Vương Trạch Vinh không phải đệ tử đạo gia, y cũng chỉ là theo Quách Vận Lâm học Thái cực quyền mà thôi. Hắn liền đi tới trước cúi người chào:



- Kính chào Bích Vân đạo trưởng.



Bích Vân đạo trưởng cười nói:



- Bí thư Vương, rất vui được gặp anh.



Quách Vận Lâm lại chỉ vào đạo trưởng còn lại:
- Trạch Vinh, cậu cũng đi một bài?



Bích Ngọc đạo trưởng cười nói với Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh lúc này mới nhớ đến lượt mình.



Vương Trạch Vinh không hề do dự, hắn cởi âu phục ra và định tìm chỗ đặt xuống thì Phổ Vân Hà đi lên nói:



- Bí thư Vương, tôi cầm giúp ngài.



Vương Trạch Vinh biết năng lực duy nhất của mình là quan khí, hắn cũng từ từ đánh Thái cực quyền. Thực ra Thái cực quyền không khác gì mấy Bích Vân đạo trưởng đánh, hắn chỉ là dùng quan khí cải biến vài điểm không thuận lợi.



Vương Trạch Vinh không biết sao quan khí của mình rất tích cực, hắn như si mê trong bài Thái cực quyền.



Quan khí như một quả cầu lớn bao Vương Trạch Vinh vào trong.



Nhìn Vương Trạch Vinh đi quyền, hai vị đạo trưởng nở nụ cười. Theo bọn họ nghĩ Vương Trạch Vinh còn trẻ như vậy thì sao lợi hại như mình. Nhưng nhìn một lúc, Bích Ngọc đạo trưởng lại lộ rõ vẻ kinh ngạc.



Bọn họ đều là người tu đạo, ngay khi Vương Trạch Vinh đi quyền thì bọn họ cảm thấy không khí bắt đầu có biến hoá.



- Trí hư cực, thủ tĩnh đốc (ạt đến “chỗ cùng cực của hư không”, “giữ vững cái tĩnh”) Bích Vân đạo trưởng nói.



- Hoảng hề hốt hề, kỳ trung hữu vật (Hoảng hoảng hốt hốt nhưng trong vẫn có bản thể (của Đạo)



Bích Ngọc đạo trưởng nói



- Tịch hề liêu hề ((trống vắng trở về trống vắng)



Bích Vân đạo trưởng nói



- Trọng vi khinh căn, tĩnh vi táo quân (Nặng là gốc của nhẹ. Tĩnh là chủ của động) Bích Ngọc đạo trưởng nói.



…..



Nhìn Vương Trạch Vinh đi quyền, hai vị đạo trưởng không ngừng nói mấy câu khó hiểu.



- Bố, hai vị đạo trưởng nói gì thế?



Quách Tinh Chi có chút khó hiểu, cô thấy Vương Trạch Vinh chỉ luyện Thái cực quyền nhưng sao hai vị đạo trưởng lại bàn tán như thế.



Quách Vận Lâm đã đi theo Bích Vân đạo trưởng một thời gian dài nên nói:



- Điều hai vị đạo trưởng nói là trong Đạo Đức kinh, có lẽ là thấy Trạch Vinh đi quyền mà có hiểu biết thêm.



Trạch Vinh cuối cùng sờ sờ hòn đá trên mặt đất, hòn đá biến thành đá vụn trong tay hắn.



- Tốt.



Phổ Vân Hà lớn tiếng nói.



Phổ Vân Hà trừng mắt nhìn y, trong lòng rất tức giận.