Quan Khí
Chương 874 : Mượn sức và chèn ép
Ngày đăng: 20:23 18/04/20
Bộ máy chính quyền tỉnh Giang Sơn điều chỉnh ảnh hưởng rất lớn đối với Thường Hồng. Bộ máy tỉnh ủy đột nhiên phát sinh biến hóa, nhìn thấy người cầm đầu Uông hệ là Lâm đ*o Nguyên bị bật bãi, một số cán bộ đều suy đoán, biết cấp trên bất mãn rất lớn đối với thế lực của Uông hệ ở Giang Sơn. Đương nhiên đây chỉ là một suy đoán còn đâu có vô số phỏng đoán của các "Gia Cát dự" khác, chẳng qua, chủ yếu đều đoán là cấp trên muốn tước bớt lực lượng của Uông hệ.
Giờ lại nghe được tin Vương Trạch Vinh lên Bắc Kinh học tập, đây cũng là một tin tức khơi gợi ý kiến của mọi người.
Đem hai việc đối chiếu với nhau lại càng khiến cho một số người tha hồ phỏng đoán.
Vương Trạch Vinh cũng không lo lắng về việc này, hiện tại người thuộc Vương hệ đã sớm được phân bố khắp Thường Hồng rồi, các ban ngành mà có việc lớn việc nhỏ gì thì Vương Trạch Vinh đều có thể biết được tức thì. Vương Trạch Vinh thực sự cũng không muốn nghe nhiều chuyện như vậy, nguyên nhân của việc này là do nỗ lực của Khương Tắc Xương và Tô Hành Chỉ. Bọn họ tự nhận là thủ hạ thân thiết của Vương Trạch Vinh cho nên bất luận là chuyện gì thì bọn họ đều có phân tích rồi mới báo cáo với Vương Trạch Vinh.
- Bí thư Vương, phó thị trưởng Phổ gần đây rất siêng lên tỉnh!
Thư ký Tô Hành Chỉ vừa rót trà vừa nói với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Tô Hành Chỉ, rồi tiếp tục cúi đầu phê ý kiến vào chồng tài liệu.
Tô Hành Chỉ cũng không hề nói gì thêm, điều cần nói thì mình cũng đã làm xong rồi.
Cánh cửa vừa mới đóng lại thì Vương Trạch Vinh liền dừng bút lại, rút một điếu thuốc trên bàn ra hút, đừng tưởng hiện giờ Thường Hồng thuận hòa, một số người vẫn không cam lòng an phận.
Lần này thường vụ phó chủ tịch tỉnh Bảo Quốc Cường sau khi được bổ nhiệm làm phó bí thư thì rất sôi nổi.
Phó thị trưởng Thường Hồng là Phổ Huy vốn là người thuộc hệ Bảo Quốc Cường, xem ra Phổ Huy cũng rục rịch muốn động rồi!
Dúi tàn thuốc vào gạt tàn thuốc lá, Vương Trạch Vinh phà ra một ngụm khói, Thường Hồng không phải là nơi mà ai muốn nhảy lên là nhảy được. Tuy rằng Thường Hồng có không ít thành viên trong bộ máy chính quyền có khả năng liên hệ trực tiếp cấp trên nhưng Vương Trạch Vinh cũng không hề lo lắng bọn họ có thể làm ra được trò gì.
Có đôi khi Vương Trạch Vinh cũng cảm thấy rất thú vị, đám người Thường Hồng này nếu như đặt ở một thành phố hay tỉnh thành nào khác thì không ai dám coi thường năng lực thông tri này của bọn họ. Thế nhưng ở đất Thường Hồng này thì mình vẫn có thể tóm chặt được bọn họ. Càng ngày Vương Trạch Vinh càng cảm thấy mình có thực lực làm cho người ta đủ cam đảm chiến đấu.
Vương Trạch Vinh liếc nhìn thị trưởng Tôn Thiệu Bình một cái, hắn biết lần trước Phổ Huy đề xuất báo cáo điều chỉnh một số cán bộ, trong đó có một nội dung chính là đề bạt một cục phó trở thành cục trưởng cục du lịch.
Vốn việc này thì Vương Trạch Vinh vẫn buông tay, bình thường thì hắn không nhúng tay vào các khối quản lý mà các thường vụ được phân công, cũng luôn ngầm đồng ý danh sách bọn họ đề cử. Sau khi ban Tổ chức kiểm tra, đặc biệt là thuộc bên ủy ban thì Vương Trạch Vinh sẽ không tùy tiện hỏi đến.
Chính bởi vì nguyên nhân này nên Phổ Huy cho rằng hôm nay cũng sẽ tương tự như trước, do nóng lòng muốn đề bạt thân tín của mình nên hắn liền nói ra trước hội nghị.
Thị trưởng Tôn Thiệu Bình vừa nghe Phổ Huy đề xuất việc này thì trong lòng liền không thoải mái.
Vương Trạch Vinh trầm tư một lúc rồi nói:
- Một số cán bộ trong chúng ta cần phải tăng cường học tập mới được. Đồng chí Phổ Huy cần phải đối xử nghiêm ngặt với một vài cán bộ bên dưới, đối với những người suốt ngày chỉ nhăm nhe tranh đấu chức tước thì thị ủy quyết không bỏ qua, liệu có phải không giải quyết chức vị thì sẽ không làm việc hay không?
Vừa nghe lời này, Phổ Huy nói:
- Bí thư Vương, không phải như thế, ngài không biết chứ, các đồng chí bên dưới công tác rất năng nổ. Áp lực của tôi cũng rất lớn!
Vương Trạch Vinh nhìn về phía Tôn Thiệu Bình cười nói:
- Đồng chí Thiệu Bình, giờ đồng chí Lô Ba cũng đã vào thị ủy, tôi thấy bên ủy ban các anh cần suy xét lại vấn đề phân công mới được. Đồng chí Phổ Huy kêu rằng áp lực thì các anh phải nghiên cứu lại một chút, xem xem có nên giảm sức ép giúp đồng chí Phổ Huy được hay không?
Tôn Thiệu Bình đang căm tức vì hành vi của Phổ Huy trong khoảng thời gian này, sao không rõ ý tứ của Vương Trạch Vinh, cười nói:
- Tôi xin nghe theo bí thư Vương, sau khi trở về sẽ phân công lại một lần nữa.