Quan Khí​

Chương 887 : Đối phó

Ngày đăng: 20:24 18/04/20


Thấy vẻ mặt Vương Trạch Vinh lúc này, Diệp Ny Na rất hạnh phúc. Cô biết tâm nguyện của mình đã được thực hiện. Cô nhắm mắt lại, mặt ngọc đến gần Vương Trạch Vinh.



Nhìn Diệp Ny Na như vậy, Vương Trạch Vinh không nhịn được mà hôn.



Đúng lúc này điện thoại di động lại vang lên.



Diệp Ny Na giật mình và mở mắt nhìn Vương Trạch Vinh.



Bị tiếng chuông điện thoại di động ảnh hưởng, Vương Trạch Vinh lấy lại lí trí, hắn bỏ Diệp Ny Na ra rồi cầm lên thì thấy là thư ký Tô Hành Chỉ gọi tới.



Vương Trạch Vinh biết Tô Hành Chỉ không có chuyện rất quan trọng thì sẽ không tùy tiện gọi cho mình như vậy.



Chẳng lẽ xảy ra chuyện gấp, Vương Trạch Vinh giật mình.



- Có chuyện gì?



Vương Trạch Vinh trầm giọng nói.



- Bí thư Vương, có việc gấp. Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Sơn Nam Khuông Năng Hỉ đến Hoa Khê và muốn gặp ngài ngay.



Vương Trạch Vinh nhíu mày, Khuông Năng Hỉ sao lại đến Hoa Khê muộn như vậy?



Người ta là Phó bí thư Tỉnh ủy lại từ xa chạy tới, Vương Trạch Vinh đương nhiên không thể không đi gặp.



- Tôi về ngay.



Vương Trạch Vinh nói.



Vương Trạch Vinh nói với Diệp Ny Na:



- Anh có việc gấp.



Diệp Ny Na cũng nghe thấy nội dung cuộc điện thoại nên nói:



- Vương ca, anh có việc thì mau đi làm. Dù sao kiếp này em là của anh.



Lúc này điện thoại di động lại vang lên, Vương Trạch Vinh nhìn thì thấy là Lý Duy Hà gọi tới.



- Bí thư Vương, Bí thư Khuông chờ ở đây, nói muốn anh lập tức về. Có vẻ có việc gấp.



Vương Trạch Vinh biết Khuông Năng Hỉ là người của Hạng Nam, y nói có chuyện gấp thì nhất định sẽ như vậy.



Vương Trạch Vinh đứng lên nói với Diệp Ny Na:



- Anh phải về ngay.



Diệp Ny Na nói:



- Em tiễn anh.



Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói:



- Để anh bắt taxi.



Diệp Ny Na gật đầu nói;



- Anh đi làm việc, em không ảnh hưởng tới anh.



Nói xong cô nahfo tới hôn khẽ lên môi hắn.



Hôm nay Diệp Ny Na đã rất thỏa mãn.
- Bí thư Khuông, tình hình có chút phức tạp.



Khuông Năng Hỉ cũng biết một chút nên gật đầu nói:



- Chủ tịch Chương yêu cầu toàn lực phá án, nhất định phải kéo những kẻ gây chuyện ra trước pháp luật.



Vương Trạch Vinh nói:



- Lần này tôi định về Khai Hà thắp hương nhưng bây giờ xem ra không thích hợp rồi.



Khuông Năng Hỉ nói:



- Nhân lúc đến tỉnh Sơn Nam, cậu có thể thừa dịp đi các nơi. Dù sao còn nửa tháng nữa mới khai giảng, chắc không ảnh hưởng đến chuyện của cậu.



Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói:



- Tôi không đi đâu nữa, mai tôi về Thường Hồng.



Khuông Năng Hỉ nói:



- Như vậy cũng tốt, bây giờ người Khai Hà đều biết cậu về viếng mộ, bây giờ về là không hợp.



Vương Trạch Vinh gọi cho Lữ Hàm Yên và nói rõ tình hình.



Lữ Hàm Yên nghe vậy liền rất lo lắng:



- Vậy anh đừng về, bao giờ thắp hương chẳng được. Em sẽ nói với bố.



Dập máy xong Lữ Hàm Yên nhìn bố chồng đang nói chuyện với bà con họ hàng mà khẽ thở dài trong lòng.



Lữ Hàm Yên gọi bố mẹ vào phòng ngủ rồi nói:



- Bố mẹ, Trạch Vinh gọi điện tới nói là xảy ra chuyện nên không thể về Khai Hà.



- Cái gì?



Vương Đại Hải nghe vậy liền vội vàng nói:



- Thằng ranh này làm gì vậy hả, đùn đẩy suốt là sao. Làm quan to là không cần tổ tông ư? Ông đây đánh gãy chân nó.



Lữ Hàm Yên nói:



- Bố, việc không như bố nghĩ, đã xảy ra chuyện. Không chừng Trạch Vinh còn mất chức.



Lữ Hàm Yên biết Vương Trạch Vinh quan tâm nhất là chức vụ của Vương Trạch Vinh nên phải nói như vậy.



Nghe thấy thế, Vương Đại Hải giật mình nói:



- Xảy ra chuyện gì vậy con?



Lữ Hàm Yên nói:



- Việc này đang được xử lý, Lãnh đạo tỉnh ủy tỉnh Sơn Nam cũng đã tới Hoa Khê.



Vương Đại Hải nói:



- Đã sớm bảo nó không được làm loạn, bây giờ thì hay rồi. Đã xảy ra chuyện.



Ông nghĩ nhất định là chuyện của Vương Trạch Vinh và Tiểu Giang bị lộ.