Quan Khí​

Chương 889 : Rung động

Ngày đăng: 20:24 18/04/20


Trong biệt thự Uông gia ở Bắc Kinh, Vương Trạch Vinh vừa hướng dẫn Thái cực quyền cho mấy ông lão.



Hôm nay Vương Trạch Vinh được Uông Nhật Thần kéo tới nói là hướng dẫn mấy ông lão Thái cực quyền. Hắn đến thì thấy đều là các ông lão mình đã dạy, hôm nay mọi người tập rất nghiêm túc.



Mỗi ông lão đều mang theo nhân viên phục vụ, sau khi luyện xong thì mọi người rửa mặt rồi ngồi xuống nói chuyện.



- Hôm nay được sư phụ Tiểu Vương hướng dẫn thì mới phát hiện trước kia đã luyện nhầm không ít, bây giờ luyện theo phương pháp này khiến cả người thoải mái.



Bố Thủ tướng nói.



Bố Tổng tham mưu trưởng cười ha hả nói:



- Tôi thấy Thái cực quyền Trạch Vinh dạy rất lợi hại. Chứng phong thấp của tôi cũng đỡ nhiều.



Nghe mọi người nói chuyện, Vương Trạch Vinh chỉ cười cười ngồi bên. Các ông lão này mặc dù đã lui nhưng con cái bọn họ rất có quyền lực. Các ông lão này gọi Vương Trạch Vinh khá loạn.



Uông Nhật Thần nói:



- Mấy ông, tôi không nói nhảm. Nói vậy mọi người cũng biết tình huống của Trạch Vinh gần đây rồi đó, mọi người phải đứng ra làm chủ mới được.



Uông Nhật Thần nói, mặc dù ông không cao tuổi bằng những người ở đây nhưng mọi người đều đã về hưu nên khá quen thuộc.



Nghe Uông Nhật Thần nói như vậy, Vương Trạch Vinh rất kích động. Hắn bây giờ mới biết ông gọi mình tới để giải quyết chuyện kia.



Khương lão – cựu phó Thủ tướng nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:



- Việc này tôi cũng nghe nói, đúng là quá đáng. Sửa mộ thôi mà cũng lấy ra làm chuyện. Theo tôi biết bây giờ người giàu ở Trung Quốc làm mộ thành lâu đài, nhà nào cũng đấu nhau. Mộ tổ nhà Trạch Vinh không hề quá chút nào, so sánh với các ngôi mộ đẹp khác ở đó thì rất bình thường. Hơn nữa đây là do bố Trạch Vinh làm, vậy mà lấy đó để công kích Trạch Vinh.



- Mẹ nó chứ, tính Đảng bây giờ nhất định phải sửa lại. Quan chức bao gái, quan hệ nam nữ loạn lên, Trung ương bao lần nghiêm lệnh phải chống hủ bại. Không ngờ có người mượn việc này chụp mũ lung tung, chụp lên đầu Trạch Vinh, bọn họ cho rằng Ủy ban kỷ luật chúng ta để đó cho vui sao? Việc này không tra được ư?



Trương lão từng làm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trung ương mắng to.



Uông Nhật Thần nói:



- Có người luôn muốn gây chuyện, làm ra những lời đồn ảnh hưởng tới Lãnh đạo tỉnh ủy, hành vi này không thể tiếp tục. Hôm nay nhằm vào Trạch Vinh, ngày mai nhằm vào Thủ tướng thì sao?



Nghe như vậy, bố Thủ tướng liền nhíu mày.



Chu lão từng giữ chức Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương nói:




Đây là lần đầu Vương Trạch Vinh chủ động hẹn bọn họ.



Trong một câu lạc bộ sang trọng của Hạng Định, Vương Trạch Vinh gặp bọn họ ở đây.



Bây giờ Hạng gia đã khác trước, sau khi Hạng Nam dựa vào Tổng bí thư, lực lượng Hạng gia phát triển nhanh. Hơn nữa còn quan hệ của Vương Trạch Vinh và Uông Nhật Thần, đám thiếu gia nghe thấy Vương Trạch Vinh mời liền đến hết.



Ngô Uy Hoa đã không còn khí thế như trước. Sau khi bố y về hưu thì Ngô gia đã không được như trước.



- Vương ca, anh rốt cuộc chủ động mời mọi người.



Ngô Uy Hoa vừa cười vừa nói.



Vương Tú Toàn cũng nói:



- Muốn ăn cơm Vương ca mời đúng là khó. Nghe Vương ca mời ăn cơm, tôi lập tức tới ngay.



Thấy mọi người đã tới, Vương Trạch Vinh nói:



- Hôm nay tôi nhận được tin Lưu Giang bị bệnh mà về.



Nghe thấy như vậy, mặc kệ có biết việc này không nhưng mọi người đều sáng mắt lên. Bọn họ hiểu rõ tình hình ở Bắc Kinh, nếu như không vì nguyên nhân đặc biệt thì Lưu Giang sẽ không thể lui ra nhanh như vậy. Bây giờ y đột nhiên vì bệnh mà lui thì nói rõ vấn đề đó là thất bại trong tranh đấu.



Đối với chuyện nhằm vào Vương Trạch Vinh thời gian trước, mọi người cũng biết một chút, cũng biết là do người Lưu gia làm ra. bây giờ nghĩ đến việc Vương Trạch Vinh mời ăn, mọi người đều hiểu ý của hắn.



Vương Trạch Vinh nói xong liền không nói gì nữa mà ngồi đó cười cười nhìn đám thiếu gia.



Vương ca cười nói:



- Vương ca, Lưu gia mấy năm nay làm ăn lớn, khống chế ba công ty trên thị trường chứng khoán trong tay, tôi thấy đây là cơ hội.



Vương ca nói như vậy, đám thiếu gia khác đều bàn tán về sản nghiệp của Lưu gia.



Nghe bọn họ tranh luận, Vương Trạch Vinh mới phát hiện sản nghiệp của Lưu gia còn lớn hơn cả Hạng gia.



Vương Trạch Vinh ngồi đó nghe mọi người bàn tán thì đám thiếu gia cũng rất kinh ngạc. bọn họ thật không ngờ lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh lại lớn như vậy. Từ khi chuyện xảy ra, mọi người đều thầm đoán diễn biến tiếp theo. Thấy Vương Trạch Vinh không tỏ vẻ gì mà đến trường Đảng trung ương học tập, mọi người vốn nghĩ việc không thể giải quyết. Nhưng bây giờ nghe thấy Lưu Giang phải lui, mọi người nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt khác. Kết quả đối đầu với Vương Trạch Vinh rõ ràng rồi. Lưu Giang là Ủy viên Bộ Chính trị mà còn mất chức, còn chuyện gì Vương Trạch Vinh không làm được?



Bởi vì kính trọng Vương Trạch Vinh nên mọi người suy nghĩ đến mục đích thật khi Vương Trạch Vinh mời dùng bữa. Lưu gia nhất định phải đánh ngã đến độ không thể xoay người.