Quan Khí
Chương 892 : Cuộc gặp mặt rất thú vị
Ngày đăng: 20:24 18/04/20
Ba ngày sau khi kết thúc buổi học, Lô Kỷ Chu lặng lẽ đi tới trước mặt Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Bí thư Vương, tối có rảnh không, tôi hẹn vài người.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Được, anh nói địa điểm, tôi sẽ tới.
Thấy Lô Kỷ Chu như vậy, mấy đám bạn học đều có chút khó hiểu.
Lô Kỷ Chu là một Phó chủ tịch tỉnh nên mọi người khá chú ý, mọi người cũng biết tình hình của y. Bây giờ Lưu gia đã suy yếu nên người Lưu hệ rất nguy hiểm, rất ít người xem trọng Lô Kỷ Chu.
Bây giờ thấy y là Phó chủ tịch tỉnh lại ăn nói khép nép với Vương Trạch Vinh như vậy, những người này liền cười cười. Xem ra Lô Kỷ Chu đã đổi chỗ dựa.
Vương Trạch Vinh cất sách vào cặp rồi đi ra ngoài. Hắn cũng muốn xem Lô Kỷ Chu hẹn ai.
Lô Kỷ Chu hai hôm nay đã rất chú tâm trong việc này. Y biết dựa vào Vương Trạch Vinh thì cần phải làm ra thành tích, như vậy mới khiến cho Vương Trạch Vinh thấy mình có tác dụng.
- Lão Lô, y có thể được không?
Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh Tây Nhật Tào Kiến Sơn đứng phía sau Lô Kỷ Chu rất lo lắng mà nói.
- Hôm nay sẽ biết.
Tình hình Lô Kỷ Chu bây giờ đã tốt hơn mấy hôm trước. Nhìn thoáng qua mấy người đến, Lô Kỷ Chu nói:
- Chuyện này chúng ta cũng đã nghiên cứu, chắc là được.
Tào Kiến Sơn nói:
- Tình hình Nam Châu bây giờ thế nào?
Lô Kỷ Chu lắc đầu nói:
- Sắp có động đất.
Nghe thấy thế mọi người đều rất lo lắng. Lưu gia trước đây nhiều nhân viên nhưng bây giờ mỗi người đều lo chạy trốn. Mấy người bọn họ bình thường quan hệ khá tốt nhưng ở trong Lưu hệ chỉ là đám bình thường. Chẳng qua cũng may mọi người còn có chút quyền lực nên dựa vào phương nào cũng có thể được chấp nhận.
Quản Ngọc Khôn – Phó chủ tịch tỉnh Hải Châu nói:
- Thật không ngờ lại là như vậy.
Lô Kỷ Chu nhìn y mà nói:
- Hạng Kiền ở đó chèn ép rất mạnh phải không?
Quản Ngọc Khôn gật đầu nói:
- Lão Lô, nói thật là tôi rất lo lắng. Tôi vẫn đấu với Hạng Kiền, hắn có thể có tác dụng gì không?
Lưu Giang hiểu rõ tình hình Lưu gia bây giờ. Lưu gia đã khác trước, nếu mình bình thường lui ra thì thực lực của Lưu gia còn giữ được, người bên dưới còn sợ vài phần nhưng bây giờ thì khác. Hạng gia, phải nói là Vương Trạch Vinh sau khi được mấy ông lão kia ủng hộ, đám con cháu cũng được bọn họ ra hiệu nên đang không ngừng chia nhau lợi ích của Lưu gia. Ở tình huống như vậy thì ai còn nói giúp Lưu gia chứ?
Vương Trạch Vinh đang cùng vài người đi vào phòng.
Lô Kỷ Chu lần này đã gọi toàn rượu ngon và đồ ăn ngon nhất nhà hàng.
Lô Kỷ Chu ngồi ở vị trí chủ tọa, mấy Lãnh đạo tỉnh ủy kia ngồi xung quanh.
Đây là do thực lực mà ra, không ai cảm thấy không ổn.
Sau khi ngồi xuống, Vương Trạch Vinh liền quan sát mấy người này.
Thấy Vương Trạch Vinh đang quan sát mọi người, Lô Kỷ Chu vội vàng nói:
- Bí thư Vương, tôi giới thiệu tình hình của mọi người một chút.
- Đây là Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh Tây Nhật Tào Kiến Sơn.
- Đây là Phó chủ tịch tỉnh Hải Châu – Quản Ngọc Khôn.
- Đây là phó Tổng giám đốc tập đoàn thông tin di động Trung Quốc – thành viên Đảng ủy Chu Thanh.
- Đây là Cục trưởng cục Đông Bắc Ủy ban kế hoạch phát triển Lâm Quốc Hằng.
Vương Trạch Vinh gật đầu với bọn họ.
Quản Ngọc Khôn thì lần trước Vương Trạch Vinh đã gặp. Y và Hạng Kiền vẫn đấu nhau. Việc này đúng là có chút thú vị. Vương Trạch Vinh thầm nghĩ mình mà nhận Quản Ngọc Khôn thì không biết Hạng Kiền sẽ nghĩ như thế nào?
Thấy Vương Trạch Vinh nhìn mình, Quản Ngọc Khôn cảm thấy không được tự nhiên. Nghĩ tới ân oán của mình và Hạng Kiền, y lúc này có chút hối hận. Vương Trạch Vinh là con rể Hạng gia, y chẳng lẽ có thể nhận mình để đắc tội Hạng Kiền?
- Bí thư Vương, mọi người đã sớm muốn mời anh dùng bữa, hôm nay có cơ hội tốt. Tôi mời anh một chén.
Lô Kỷ Chu nói xong liền giơ chén lên.
Vương Trạch Vinh cười cười và đứng lên nói:
- Hôm nay mọi người thương yêu, tâm ý này tôi nhận, như vậy mọi người cùng cạn chén này.
Uống cạn chén, Vương Trạch Vinh nói:
- Mọi người hôm nay có thể gặp nhau ở đây là cơ hội không dễ dàng gì. Có thể gặp mọi người, tôi rất vui.
Vì mọi người đều muốn dựa vào hắn nên đều tỏ vẻ lấy lòng.
Vương Trạch Vinh một bên nói chuyện, một bên nghiên cứu tình hình của mấy người. Mấy người này đều có năng lực, cách nói chuyện đều tốt, chẳng qua bây giờ do tình hình Lưu gia nên lập trường không đúng.
Đang khi mọi người nói chuyện vui vẻ thì thấy cửa phòng đột nhiên mở ra, Lưu Nhược Quân từ bên ngoài đi vào.