Quan Khí
Chương 903 : Hậu quả
Ngày đăng: 20:24 18/04/20
Phòng hội nghị trở nên kỳ quái, đám người Lăng Vũ Trình có tâm trạng rất không tốt. Nhưng đám người Quách Chí Thường lại vui vẻ, không ngừng nhìn nhau.
Nói thật cơ hội hôm nay là quá hiếm có với các Thường vụ tỉnh ủy. Có thể đả kích Lăng Vũ Trình, còn có thể đạt được lợi ích từ đó thì không lợi dụng kẻ đó là ngu.
Lăng Vũ Trình lén liếc nhìn Vương Trạch Vinh nhưng không thấy hắn có vẻ mặt gì. Vương Trạch Vinh lúc này đang nghiêm túc ghi chép.
Thấy Vương Trạch Vinh chăm chú như vậy, Lăng Vũ Trình khẽ nhíu mày. Ở việc này đều là do Vương Trạch Vinh gây nên, nhưng dù như thế nào cũng không thể trách đám người Vương Trạch Vinh. Đây là do mình quá quắt mà ra.
Chẳng lẽ thảo luận sau đây cũng như vậy? Lăng Vũ Trình rất lo lắng. Nếu thật sự như vậy thì vấn đề quá lớn. Nhìn thoáng qua bản danh sách, Lăng Vũ Trình rất muốn để lại thảo luận sau nhưng đâu có dễ.
- Lão Lăng, tôi thấy phải tiến hành nhanh hơn một chút.
Quách Chí Thường vừa lấy được một vị trí nên tâm trạng rất tốt.
Nhìn Quách Chí Thường, Lăng Vũ Trình gật đầu.
- Ừ, chúng ta tiếp tục thảo luận người vào vị trí Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng thành phố La Tường. Mời đồng chí Cao Vân Cương giới thiệu một chút.
Lăng Vũ Trình có cảm giác rất không tốt.
Cao Vân Cương lại giới thiệu bốn sự lựa chọn sau đó nhìn lướt qua mọi người.
Trong bốn người này thì người của Lăng Vũ Trình cũng ở vị trí đầu tiên là nguyên Phó thị trưởng La Tường, bây giờ chỉ là vào thường vụ mà thôi, theo lý thuyết đã đạt đủ điều kiện. Lăng Vũ Trình có chút yên tâm.
Chẳng qua nghĩ đến tình hình của Vương Trạch Vinh, Lăng Vũ Trình liền muốn nói một câu.
- Vừa nãy đồng chí Cao Vân Cương đã giới thiệu bốn sự lựa chọn, mọi người thảo luận một chút. Tổng bí thư đã nói với chúng ta phải đặt các đồng chí đủ tư cách vào cương vị quan trọng. Các đồng chí, mọi người đều là Lãnh đạo tỉnh ủy, nhất định phải lấy đại cuộc làm trọng, phải nắm rõ chỉ thị tinh thần của Tổng bí thư.
Y nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Đồng chí Trạch Vinh, đồng chí là Lãnh đạo tỉnh ủy nên suy nghĩ phải từ Thường Hồng nhìn ra toàn tỉnh. Tuyển chọn cán bộ La Tường rất quan trọng, đồng chí nói trước.
Thấy tình hình như vậy, mấy thường vụ đứng phía Lăng Vũ Trình rất ngạc nhiên. Bây giờ Uông hệ không tham gia mà cũng thông qua việc này, mọi người không biết nên làm như thế nào.
Lăng Vũ Trình vốn định dùng việc này ly gián Cố Vũ và Uông hệ nhưng không ngờ không cần Vương Trạch Vinh ra tay thì chuyện đã được xác định.
Tâm trạng Lăng Vũ Trình rất không tốt. Y đương nhiên biết các thường vụ đang thay đổi phương pháp và muốn cho mình một bài học.
Cố Vũ cũng biết mục đích của Lăng Vũ Trình, vừa nãy cô còn suy nghĩ nếu không được thì mình bỏ qua việc này. Nhưng kết quả lại làm cô rất ngạc nhiên. Tự nhiên bắt được một vị trí Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng.
Sau đó mấy nhân sự đều do Bảo Quốc Cường, Tô Xán và Xương Lưu Bình bắt được.
Đám người Uông hệ lần này không tham gia hội nghị, chỉ tỏ vẻ kiên quyết ủng hộ ý kiến của Tỉnh ủy.
Sau khi tan họp, Vương Trạch Vinh nói với Lăng Vũ Trình:
- Bí thư Lăng, mai tôi phải về trường.
Thấy Lăng Vũ Trình gật đầu, Vương Trạch Vinh rời đi.
Tình hình hôm nay hoàn toàn theo những gì Vương Trạch Vinh đoán trước.
Thấy tâm trạng Lăng Vũ Trình rất không tốt, Vương Trạch Vinh lại rất sung sướng. Không có lực lượng Uông hệ ủng hộ, Lăng Vũ Trình không thể khống chế được tỉnh Giang Sơn, tin rằng việc này rất nhanh sẽ được Bí thư Lâm nghe thấy.
Vương Trạch Vinh muốn cho Bí thư Lâm thấy ở việc này lực lượng Uông hệ không đứng phía đối lập mà lui ra.
Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy hôm nay làm mọi người rất ngạc nhiên. Mỗi thường vụ mặt không chút thay đổi đi ra ngoài. Đừng nhìn chỉ là thảo luận vài vấn đề nhân sự nhưng trong đó rất thú vị. Từ tình hình hội nghị hôm nay có thể thấy Lăng Vũ Trình và Vương Trạch Vinh có mâu thuẫn. Có mâu thuẫn này thì Uông hệ sẽ không kiên định ủng hộ Lăng Vũ Trình như trước, đây là việc tốt đối với mọi người.
Từ tình hình hội nghị hôm nay cũng có thể thấy chỉ cần Uông hệ tiếp tục có thái độ này, mọi người cảm thấy không ngừng có thể tiến vào các nơi, cơ hội càng lúc càng lớn.
Lăng Vũ Trình ra khỏi phòng hội nghị liền về văn phòng và đóng sầm cửa lại. Chuyện hôm nay y không thể nào nghĩ tới.