Quan Khí
Chương 924 : Sau lưng sự hào sảng
Ngày đăng: 20:24 18/04/20
Hội nghị hôm nay vốn chỉ là công bố Vương Trạch Vinh làm Phó bí thư Tỉnh ủy, theo mọi người nghĩ thì hội nghị này không nhiều nhưng nghe thấy mấy nhân vật lớn kia nói, bọn họ cảm thấy mưa gió sắp tới.
Từ hội trường đi ra, vẻ mặt cán bộ Bắc Dương không quá đặc biệt.
Chẳng qua nếu cẩn thận thì có thể thấy vẻ mặt bọn họ rất nặng nề.
Có thể làm đến lãnh đạo thành phố, ai mà không giỏi quan sát. Sau khi thấy tình hình hội nghị như vậy, bọn họ rất coi trọng Phó bí thư Tỉnh ủy Vương Trạch Vinh. Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi nghiêm túc ở đó, không còn ai dám coi hắn chỉ dựa vào phụ nữ mà lên chức. Nghĩ đến chỗ dựa của hắn, mọi người ít nhiều có chút suy nghĩ. Càng có người dự định quan sát trước, nếu Vương Trạch Vinh có thể ổn định thì phải suy nghĩ kỹ vấn đề thái độ của mình.
Từ trước đến giờ Tư Mã Sơn vẫn như hoàng đế ở Bắc Dương, cán bộ trong tỉnh có mấy ai dám đấu với y? Nguyên Phó bí thư Tỉnh ủy trước Vương Trạch Vinh mới đầu cũng ra vẻ một chút, sau đó bị Tư Mã Sơn đập bàn vài lần và tình huống như thế nào thì mọi người đều biết.
Hậu quả đối đầu với Tư Mã Sơn là rất nghiêm trọng, có không ít ví dụ ở đó. Bây giờ các cán bộ cũng không dự định dựa vào Vương Trạch Vinh. Bọn họ cần thời gian quan sát tình hình của Vương Trạch Vinh. Nếu chỉ là con rể của phó Thủ tướng thì cũng không thể khiến bọn họ dựa vào. Quan trọng là năng lực của hắn.
Thực ra mọi người cũng biết một chút về tình hình của Vương Trạch Vinh, nhưng mắt thấy mới là thật. Không thấy năng lực của Vương Trạch Vinh, dựa vào thì ai biết mình còn toàn mạng đi ra không.
Nhìn Vương Trạch Vinh đi sát theo Tư Mã Sơn và Chu Kiến Đào, một câu hỏi hiện ra trong lòng bọn họ. Vương Trạch Vinh có kết quả gì?
- Trạch Vinh, người phương Bắc rất hào sảng, cậu uống được không? Nếu không thì tôi nghĩ biện pháp khác. Cán bộ Bắc Dương có tin tưởng một cán bộ hay không cũng có quan hệ nhất định với khả năng uống.
Tư Mã Sơn vừa đi vừa cười ha hả.
- Ồ, còn có việc này?
Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi.
Chu Kiến Đào cười nói;
- Nếu anh uống nhiều với bọn họ, họ sẽ cho rằng anh là người đáng để quan hệ, trong lòng sẽ phục anh. Nếu không bọn họ sẽ coi thường anh.
Nhìn hai người, Vương Trạch Vinh trong lòng sa sầm lại. Xem ra bữa rượu này không tốt như bề ngoài.
Làm quan lâu như vậy, Vương Trạch Vinh cũng không sợ việc này. Chẳng qua Tư Mã Sơn và Chu Kiến Đào thoạt nhìn nhiệt tình nhưng ai biết trong lòng bọn họ nghĩ như thế nào.
- Không ngờ còn việc này, tôi chỉ có thể thử xem sao. Hôm nay đúng là nhiều người, không biết có thể duy trì được không?
Vương Trạch Vinh cố ý ra vẻ khó khăn giống như đang rất lo mình có vượt qua cửa này hay không vậy.
Tư Mã Sơn cười ha hả nói:
Không khí hiện trường liền trở nên náo động, Tư Mã Sơn cười cười đi tới nói với Vương Trạch Vinh ngồi đó:
- Trạch Vinh, vừa nãy tôi đã hỏi về sức uống của cậu, nếu không được thì tôi sẽ bảo người lấy nước suối mà thay, không thể ngã ngay hôm nay. Nếu không được thì cậu chỉ cần giả vờ say là được, không ai ép. Ha ha.
Tư Mã Sơn cười nói với Thịnh Kiến Thành:
- Lần trước Phùng Tiến Tài cũng dùng biện pháp này nhưng hơi không chú ý nên bị mọi người phát hiện uống nước suối. Tin tưởng lần này sẽ không như vậy.
Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh hơi động tâm, Phùng Tiến Tài chính là Phó bí thư Tỉnh ủy trước và bị điều khỏi Bắc Dương. Không ngờ y cũng bị đối xử như vậy.
- Cảm ơn Bí thư Tư Mã quan tâm, nếu tôi sau này đã chiến đấu với mọi người thì quyết không thể giả vờ. Dù uống ra sao cũng phải hết mình.
Vương Trạch Vinh cười nói.
- Ha ha, đồng chí Trạch Vinh rất được, người phương Bắc chúng tôi thích nhất người hào sảng. Chẳng qua cậu phải chuẩn bị về tâm lý. Ở đây có nhiều người như vậy, nếu có ai không mời được thì không tốt.
Chu Kiến Đào cười nói:
- Đây là vấn đề thái độ, dù như thế nào cũng phải cố uống mới được.
Tư Mã Sơn nói với Thịnh Kiến Thành:
- Phó trưởng ban Thịnh, hôm nay tổ chức là vì chào mừng Trạch Vinh tới. Chúng ta không nên xen vào nếu không không chịu được.
Thịnh Kiến Thành cười nói:
- Bí thư Tư Mã, Trạch Vinh là cấp dưới của anh, dù như thế nào thì anh cũng phải chiếu cố một chút, không thể để ngã.
Tư Mã Sơn cười khổ một tiếng:
- Người ở Bắc Dương là như vậy. Trạch Vinh muốn triển khai công việc thì phải được mọi người chấp nhận, cửa này dù như thế nào cũng phải qua.
Chu Kiến Đào cũng nói:
- Bí thư Tư Mã nói đúng, dù uống say cũng phải qua cửa này. Nếu không mọi người không phục.