Quan Khí
Chương 926 : Tâm cơ
Ngày đăng: 20:24 18/04/20
Bữa tiệc chào mừng rất quỷ dị. Tư Mã Sơn bây giờ không còn tâm trạng ăn tiếp nữa.
Nhìn thoáng qua Bùi Vân Hoa cùng Trâu Tùng Diệu, Vương Trạch Vinh cũng rời đi.
Lúc này mặt Bùi Vân Hoa và Trần Tùng Diệu đang tái mét, đứng đó thiếu chút nữa ngã xuống mặt đất. Lúc nãy bọn họ vốn định nịnh bợ Tư Mã Sơn, không ngờ lại thành như vậy. Hai người biết gặp họa lớn rồi.
Các cán bộ cũng nhìn bọn họ đầy khó hiểu. Dù muốn dựa vào Vương Trạch Vinh cũng không cần cực đoan như vậy chứ?
Các cán bộ Xuân Dương càng thêm khó hiểu, nhìn bọn họ như quái vật. Không ngờ hai người này lại như vậy.
- Thị trưởng Cận, tôi không có ý đó.
Bùi Vân Hoa nhìn Cận Trung Thuận ngồi ngẩn ra đó mà lắp bắp nói.
Trừng mắt nhìn Bùi Vân Hoa, Cận Trung Thuận hừ một tiếng và đứng lên, sau đó lại trừng mắt nhìn Trần Tùng Diệu.
Cận Trung Thuận bây giờ rất bực tức. Dù là Bùi Vân Hoa hay Trần Tùng Diệu đều là người của y, bởi vì có bọn họ nên lúc này Cận Trung Thuận mới đứng vững ở Xuân Dương. Bây giờ hay rồi, Vương Trạch Vinh vừa xuất hiện mà bọn họ đã lập tức công khai dựa vào. Điều này sẽ thành chuyện xấu đối với Xuân Dương.
Trần Tùng Diệu muốn khóc, trong lòng đang suy nghĩ sao mình lại nói như vậy.
Người trong sảnh ngoài nhân viên công tác và hai người bọn họ ra thì không còn ai. Bùi Vân Hoa dậm chân và đi ra.
Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Liễu Thanh Tụ đi theo Vương Trạch Vinh và nói:
- Phó bí thư Vương, đây là chìa khóa nhà của ngài mà Tỉnh ủy bố trí, đồ đạc đều mua mới.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Thực ra không cần như vậy, bình thường tôi đều ở Xuân Dương.
Liễu Thanh Tụ cười nói:
- Đây là quy định. Ngài là Phó bí thư Tỉnh ủy nên trên tỉnh phải bố trí chỗ ở. Nếu không chúng tôi không làm tròn nhiệm vụ.
Nhìn Liễu Thanh Tụ, Vương Trạch Vinh thấy quan khí của y nhất trí với Tư Mã Sơn nên gật đầu nói:
- Vậy làm phiền anh.
- Ồ, đúng rồi, ngài tính sao về thư ký và lái xe?
Liễu Thanh Tụ hỏi.
- Thư ký cứ để đó, lái xe thì tôi mang theo một người tên Long Dũng Đình tới. Ngoài ra Chánh văn phòng của tôi sẽ do đồng chí Tiền Hồng mang từ tỉnh Giang Sơn tới đảm nhiệm.
Nghe Vương Trạch Vinh có bố trí, Liễu Thanh Tụ không nói gì nữa.
Vương Trạch Vinh nói:
Vương Trạch Vinh chỉ vào Long Dũng Đình và Tiền Hồng và nói:
- Mời các anh cho bọn họ giấy ra vào, sau này bọn họ có thể trực tiếp vào chỗ ở của tôi.
Bảo vệ cửa vội vàng vâng dạ.
Long Dũng Đình vào nhà liền vội vàng đi pha trà cho Tiền Hồng.
Vương Trạch Vinh nhìn Tiền Hồng rồi nói:
- Lão Tiền, anh tạm thời chỉ có thể làm Chánh văn phòng cho tôi.
Tiền Hồng cười nói:
- Không biết có bao người muốn theo tôi tới Bắc Dương. Tôi có thể đến nói rõ Bí thư Vương tin tưởng tôi. Tôi nhất định làm tốt công tác của mình.
Tiền Hồng bây giờ rất đắc ý. Đừng nhìn chỉ là một Chánh văn phòng của Vương Trạch Vinh, chỉ cần Vương Trạch Vinh khống chế được Bắc Dương, mình chẳng lẽ không có cơ hội sao?
Vương Trạch Vinh nhìn Tiền Hồng rồi nói:
- Anh bây giờ cần làm là mau chóng tuyển nhân viên.
Tiền Hồng gật đầu nói:
- bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ bắt tay vào công việc.
- Anh trước chọn người, tôi nhìn rồi xác định nhân viên.
Vương Trạch Vinh rất coi trọng nhân viên văn phòng mình, đây là thân tín của hắn nên sao có thể tùy tiện được.
Vương Trạch Vinh hỏi về tình hình gia đình Tiền Hồng, y nói:
- Tôi tạm thời không cho người nhà tới, làm tốt công việc rồi nói.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Anh làm việc rất tốt.
Tiền Hồng lấy một tập tài liệu đưa cho Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, đây là một vài tình hình cơ bản của nhân viên trên tỉnh, hy vọng có tác dụng với ngài.
Vương Trạch Vinh nói:
- Phải chú ý nhiều tình hình trong tỉnh.