Quan Khí
Chương 942 : Kiểm tra công việc
Ngày đăng: 20:25 18/04/20
Cuộc cải cách ở Cục Công an đang diễn ra, Vương Trạch Vinh nhìn tới các công ty. Xuân Dương có nhiều vấn đề như vậy nguyên nhân là do nhiều công ty khó khăn, công nhân mất việc rất nhiều. Nếu như không giải quyết tốt việc này thì vấn đề khó giải quyết hoàn toàn.
Đi theo chủ tịch Liên đoàn lao động Kỳ Hiền Mẫn, Vương Trạch Vinh liên tục kiểm tra các công ty khó khăn, đến đâu đều tổ chức hội nghị. Về cơ bản hắn đều mời các cán bộ từng cấp ở từng công ty đến nói chuyện.
Thông qua kiểm tra công tác, Vương Trạch Vinh phát hiện một hiện tượng rất lạ. Đến đâu thì lãnh đạo công ty đó đều tỏ vẻ rất tự tin vào việc cải tổ, bọn họ rất ủng hộ việc Bắc Dương đang tiến hành cải tổ công ty, đặc biệt đối với định giá tài sản rất đồng tình. Cho rằng một công ty muốn phát triển thì phải học tập đoàn nước ngoài, phải vứt tất cả những thứ ảnh hưởng đến sự phát triển, như vậy công ty mới phát triển mạnh.
Một vài lãnh đạo công ty đã cải tổ đều nói những chỗ tốt của việc này.
Khi đến Xuân Dương Xuân Dương, Vương Trạch Vinh nghĩ tới việc công nhân về hưu nằm đường tàu, vì thế hắn càng chú tâm tìm hiểu việc này, còn mời một vài công nhân mất việc đến nói chuyện.
Thấy những người đến tham gia đều do công ty mời tới, Vương Trạch Vinh biết muốn nghe được gì đó là rất khó.
Quả nhiên người tham gia hội nghị đều không dám nói nhiều. Những người này đều có vẻ sợ hãi lãnh đạo công ty.
Nhìn một người đàn ông gầy gò, Vương Trạch Vinh hỏi:
- Cuộc sống của anh bây giờ như thế nào?
Một lãnh đạo công ty bên cạnh nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh:
- Người này tên Trần Minh Nghĩa, hai vợ chồng đã được nghỉ việc sớm. Bây giờ đang mở hàng ăn khá được.
Trần Minh Nghĩa cười cười và nói:
- Cũng được.
- Vậy con cái học hành có tốn nhiều tiền không?
- Học phí đắt quá nên bảo nó ở nhà bán hàng giúp tôi.
- Cháu bao tuổi rồi?
- 15 tuổi.
Nghe đến đây, Vương Trạch Vinh biết tình hình của bọn họ không tốt.
Vương Trạch Vinh hỏi một người phụ nữ trung tuổi:
- Tình hình nhà chị sao rồi?
Lãnh đạo công ty lại nhỏ giọng nói:
- Chị ta tên Cố Tú Phương, mở một quán ăn nhỏ, làm ăn khá tốt.
Y còn cười nói:
Cả phòng lập tức yên lặng.
Người đàn ông béo nói:
- Vấn đề chưa nghiêm trọng đến mức đó chứ?
Tên kia nói:
- Chờ đối phương thu đủ chứng cứ và bắt rồi mới ra tay sao?
Lời này làm mọi người đều im lặng.
Người đàn ông đeo kính nói:
- Lần này Vương Trạch Vinh đến Bắc Dương đã nói rõ Trung ương đã cảnh giác với Bắc Dương. Mọi người chắc đều biết nếu lộ ra thì hậu quả không ai gánh nổi. Nhiều người liên quan như vậy thì hậu quả như thế nào.
Tên béo do dự một chút rồi nói:
- Thật sự không thể đuổi hắn đi sao?
Ả phụ nữ nói:
- Tôi đã hỏi, ông chủ nói chỗ dựa của Vương Trạch Vinh quá mạnh, chèn ép thì có thể nhưng không thể nào khống chế được hắn.
Một người phụ nữ trung niên từ đầu chưa lên tiếng, bây giờ nói:
- Lần trước dùng chiêu đó ở nhà hắn nhưng không thành công, việc này đã làm hắn chú ý. Vương Trạch Vinh đến Xuân Dương đều sống rất đơn giản. Hắn chưa bao giờ vào các câu lạc bộ, tìm cơ hội là rất khó.
- Mẹ nó chứ, quan chức mà không gần gái sao?
Tên béo mắng.
Ả phụ nữ nói:
- Lần này khi Vương Trạch Vinh đi điều tra thì hắn còn phái thư ký và lái xe thầm điều tra. Tôi đoán bây giờ hắn đã có vài thứ.
Nghe thấy thế mọi người đều rất lo lắng. Ả phụ nữ xinh đẹp nhìn người đàn ông hung ác:
- Như vậy thử đi, chẳng qua không thể để liên lụy đến mọi người.
Người đàn ông này nói:
- Mấy người yên tâm, không phải lần đầu làm như vậy mà.