Quan Khí
Chương 948 : Chuyện bí ẩn
Ngày đăng: 20:25 18/04/20
Hai hôm sau khi đến bệnh viện, Vương Trạch Vinh thấy Mạc Đại Bưu đã tỉnh liền nói:
- Cố gắng chữa cho tốt.
Mạc Đại Bưu nói:
- Bí thư Vương, tôi gây phiền cho ngài. Đều do tôi không thấy rõ tình hình rất phức tạp ở Xuân Dương, thiếu sự đề phòng nếu không sao xảy ra chuyện như vậy.
Mạc Đại Bưu đúng là hối hận vì mình quá sơ sót. Trong thời gian này theo các hạng mục công việc tiến triển thuận lợi khiến y tin mình đã khống chế được Cục Công an Xuân Dương. Một loạt cán bộ trẻ được đề bạt lên, những người này đều do Mạc Đại Bưu cẩn thận lựa chọn.
Đúng là bởi vì không đoán được hết tình hình nên lần này mới xảy ra chuyện và thiếu chút nữa mất mạng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Anh không có việc gì là tốt rồi, xảy ra chuyện như vậy cũng cho thấy tình hình Xuân Dương rất phức tạp, xem ra không có hành động quyết đoán là không thể. Thị ủy quyết định sẽ tiến hành hoạt động diệt xã hội đen.
Mạc Đại Bưu nói:
- Tôi có thể chỉ huy được công việc.
Mặc dù vẫn còn mệt nhưng Mạc Đại Bưu nghĩ đến mình thiếu chút nữa bị người giết, y rất tức giận. Làm cảnh sát nhiều năm như vậy mà còn bị trúng bẫy, y cảm thấy mình quá mất mặt.
Vương Trạch Vinh nói:
- Anh không cần lo lắng, tôi có bố trí.
Mạc Đại Bưu nói:
- Dù như thế nào thì tôi vẫn là Cục trưởng, tôi phải có trách nhiệm.
Nhìn Mạc Đại Bưu, Vương Trạch Vinh nói:
- Như vậy đi, tạm thời để đó vài hôm, khi anh khỏe một chút thì sẽ hành động.
Mạc Đại Bưu nói:
- Có nhiều cán bộ đáng tin cậy, quan trọng là lãnh đạo cục phiền phức.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đồng chí Vương Thụ Sơn và Cảnh Hồng Vĩ đều có thể dùng, có chuyện gì anh bàn với bọn họ.
Tiễn Cận Trung Thuận, Quản Ngọc Hân ngồi đó mà ngẩn ra. Cận Trung Thuận nói thì cô ta hiểu, cô ta càng hiểu những việc mình làm nên lẩm bẩm một tiếng:
- Mình còn đường lui sao?
- Cô không có đường lui đâu.
Thiết Dũng Nghị hung dữ đi vào.
- Anh vào bằng cách nào?
Quản Ngọc Hân rất sợ hãi người này.
- Ha ha, mọi hành động của cô thì tôi biết hết.
Thiết Dũng Nghị nhìn Quản Ngọc Hân với vẻ đầy thèm muốn:
- Cả cơ thể cô thì có chỗ nào tôi không biết? Ngay cả chỗ nào mẫn cảm của cô thì tôi cũng biết. Cô ngoài đi theo tôi thì còn đường nào khác?
Nghe mấy lời này làm vẻ mặt Quản Ngọc Hân rất khó coi.
- Thiết Dũng Nghị, tôi bây giờ là người phụ nữ của Tư Mã Sơn.
Quản Ngọc Hân lớn tiếng nói.
Thiết Dũng Nghị cười ha hả đi tới ôm lấy cổ y. Ngay khi cô muốn nói thì đã bị hôn loạn:
- Cô không bao giờ thoát khỏi được tay tôi. Có phải là muốn tôi đưa những cảnh làm tình của cô cho Tư Mã Sơn? Đẹp lắm.
Quản Ngọc Hân tái mặt rồi nguyên nhân:
- Em có bao giờ muốn thoát khỏi anh chứ?
- Biết thế là tốt.
Đứng trước mặt Quản Ngọc Hân, Thiết Dũng Nghị cười phá lên:
- Biết nên làm như thế nào chứ?
Quản Ngọc Hân liền quỳ xuống và kéo khóa quần của Thiết Dũng Nghị xuống.