Quan Khí
Chương 981 : Một người không ai ngờ tới
Ngày đăng: 20:26 18/04/20
Nói thật Vương Trạch Vinh bây giờ cũng có chút lo lắng. Sau khi Lý Ích Tài xảy ra chuyện, hắn không thể nào để kẻ khác đưa mình vào bẫy. Nếu đi và rơi vào bẫy thì sao?
Vương Trạch Vinh mặc quần áo và mở cửa thì Long Dũng Đình nghe thấy tiếng động. Long Dũng Đình vội vàng đi ra hỏi:
- Vương ca, anh định đi đâu?
Thấy Long Dũng Đình đã dậy, Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Anh vừa nhận được điện thoại của em gái Quản Ngọc Hân, cô ta nói có chuyện rất quan trọng muốn gặp anh. Như vậy đi, chú cùng đi với anh.
Long Dũng Đình nói:
- Đối phương muốn gặp một mình anh?
Thấy Vương Trạch Vinh gật đầu, Long Dũng Đình nói:
- Như vậy cũng được, em sẽ trốn phía sau xe, đến nơi em sẽ thầm xuống và đi theo.
Có Long Dũng Đình thầm đi theo, Vương Trạch Vinh rất tự tin. Nghĩ tới có thể lấy được các thứ trong tay em gái Quản Ngọc Hân, Vương Trạch Vinh cảm thấy cần mạo hiểm.
Vương Trạch Vinh lái xe mà lần trước Lữ Hàm Yên đã mua cho hắn và chạy đến địa điểm.
Xuân Dương về đêm vẫn rất náo nhiệt. Mặc dù đã là hai giờ nhưng hắn vẫn thấy có không ít người qua lại.
Đến địa điểm mà Quản Ngọc Vi nói, Vương Trạch Vinh gọi cho đối phương.
- Tôi tới rồi, cô ở đâu?
Một lúc sau Quản Ngọc Vi có lẽ đang âm thầm quan sát xe của Vương Trạch Vinh. Quản Ngọc Vi nói:
- Bí thư Vương, ngài lên lầu, tôi ở quán trà trên tầng bốn.
Vương Trạch Vinh mở cửa. Hắn lúc này đang đội mũ và mặc áo rộng.
Vương Trạch Vinh không ngừng chú ý tình hình, cũng may không có tình hình gì đặc biệt xuất hiện.
Khi vào quán trà trên tầng bốn, Vương Trạch Vinh thấy một cô gái trẻ tuổi đứng ở cửa.
Quả nhiên là em gái Quản Ngọc Hân.
Thấy cô gái này, Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể xác định đây là em gái Quản Ngọc Hân. Cô rất giống Quản Ngọc Hân, ngoài thiếu sự quyến rũ của Quản Ngọc Hân ra thì Quản Ngọc Vi rất giống chị.
- Ngài đúng là Bí thư Vương, tôi đã thấy ngài trên Tv.
Quản Ngọc Vi nhìn Vương Trạch Vinh mà nói.
- Cô tìm tôi có việc gì?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, mặt Quản Ngọc Vi trở nên buồn bã:
- Chúng ta vào trong nói chuyện.
Vương Trạch Vinh phát hiện Thiết Dũng Nghị đúng là nhân vật rất quan trọng.
Quản Ngọc Vi nói tất cả những gì mình biết với Vương Trạch Vinh.
Sau khi nói xong hết, Quản Ngọc Vi uống cạn cốc nước:
- Bí thư Vương, tôi biết ngài có người ở Trung ương, biết ngài kiên quyết chống hủ bại ở Bắc Dương. Thông qua trong thời gian này tìm hiểu, tôi biết ngài không có bất cứ quan hệ gì với đám Tư Mã Sơn và Chu Kiến Đào. Cho nên tôi xin ngài nhất định báo thù giúp chị tôi. Ngài muốn tôi làm gì cũng được.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Lời này chỉ là một phía, không có tác dụng mấy.
Quản Ngọc Vi nói:
- Bí thư yên tâm, hôm nay mời ngài tới là do tôi muốn giao những thứ kia cho ngài.
Quản Ngọc Vi đứng lên đi ra ngoài.
Vương Trạch Vinh ngồi đó và nghĩ đến khả năng có thể của lời Quản Ngọc Vi nói.
Một lát sau Quản Ngọc Vi đi vào với một chiếc cặp lớn.
Đưa cặp đến trước mặt Vương Trạch Vinh, Quản Ngọc Vi nói:
- Bí thư Vương, đây là những thứ chị tôi thầm thu thập, có cả đĩa VCD, đây là đoạn phim chị giao dịch thân xác với người, còn có cả sổ ghi chép tài chính, còn cả nội dung tham ô khi cải tổ công ty Bắc Dương. Tin rằng có mấy thứ này nhất định sẽ tìm ra được người giết chị tôi.
Cầm cặp, Vương Trạch Vinh nhìn Quản Ngọc Vi mà nói:
- Cảm ơn cô đã tin tôi. Cô yên tâm, nếu lời cô là thật thì chỉ cần tôi ở Bắc Dương, tôi sẽ đưa hết đám hủ bại ra công lý.
- Vâng, điều cần làm tôi đã làm. Bí thư Vương, ngài mau đi đi.
Quản Ngọc Vi nói.
Vương Trạch Vinh nhìn Quản Ngọc Vi và khẽ gật đầu.
- Có cần người Cục Công an bảo vệ cô không?
Vương Trạch Vinh quan tâm nói.
Quản Ngọc Vi lắc đầu nói:
- Sau khi chị tôi xảy ra chuyện, tôi đã đến đây trốn. Ở đây bình thường đều do một người phụ nữ mất việc quản lý giúp tôi, tôi tin bọn chúng tạm thời không thể tìm được tôi.
Đi ra, Vương Trạch Vinh ra xe thì Long Dũng Đình hỏi:
- Em đã kiểm tra xung quanh, nơi này không có gì khả nghi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lái xe đi.