Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1029 : Tiên thiên kỳ kinh

Ngày đăng: 20:53 20/04/20




gũ sắc quang hoa lẳng lặng phiêu phù cách ba ngàn trượng, vừa vặn bị Tiên Thiên sát trận mạnh mẽ hạn chế hội tụ ngay địa phương này.



Nhưng bởi vì linh trận biến đổi quá lớn, đoàn ngũ sắc quang hoa không còn bị ràng buộc như trước đó.



Có thể dùng mắt thường nhìn thấy được tia Hỗn Độn Khí đang từ từ xói mòn. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



- Quả nhiên là Tiên Thiên Hỗn Độn Khí!



Nhạc Vũ liếc mắt nhìn đoàn Hỗn Độn Khí, liền thu hồi ánh mắt nhìn sang địa phương mà hồn niệm của hắn cảm giác được còn có mấy cỗ khí tức thật mạnh mẽ.



Chỉ thấy một lão ẩu mặc trang phục dài màu đen như mực tay cầm long đầu trượng, một huyền sam lão giả đang phân hai bên trái phải đoàn Hỗn Độn Khí, từ xa xa giằng co lẫn nhau, khi thấy Nhạc Vũ tiến vào đều giật mình nhìn sang.



Vừa thấy tướng mạo Nhạc Vũ cùng Đằng Huyền, thần sắc cả hai liền biến đổi, lộ ra vẻ cảnh giác.



Mỗi người đều tự tế ra tiên bảo, phảng phất như cực kỳ kiêng kỵ đối với hai người vừa xuất hiện.



Nhạc Vũ cũng không dây dưa với họ, đang đau lòng vì Hỗn Độn Khí bị xói mòn, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn lên một chỗ phía trên, liền đem một bàn tay biến hóa thành kim sắc long trảo, lớn chừng mấy vạn trượng, hướng đoàn ngũ sắc quang hoa chộp tới.



Hai người trong hang vừa nhìn thấy nhất thời vừa sợ hãi vừa tức giận, lão ẩu trực tiếp ném ra một kim trâm, hóa thành trâm kiếm hướng Nhạc Vũ đâm thẳng tới.



Huyền sam lão giả tế ra hai thanh đồng binh qua, một trái một phải, cương khí sắc bén hướng long trảo của Nhạc Vũ đánh tới.



Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng không né tránh, ngược lại long trảo còn bành trướng hơn mấy lần.



Chỉ trong chốc lát vô số hoa lửa sáng rực bên trong hang động, trên lớp long lân long trảo bị hai thanh đồng binh qua xẹt ngang qua, chỉ tạo ra chút dấu vết, mà trâm kiếm lại bị trực tiếp đánh bay.



Nhạc Vũ cười vang, một tay chộp lấy đoàn Hỗn Độn Khí trên không trung, dùng pháp lực nhiếp hút khiến đoàn Hỗn Độn Khí đình chỉ xói mòn.



Tâm niệm chợt động, vừa định đem đoàn Hỗn Độn Khí thu về liền thấy lão ẩu vẫn chưa chịu buông tha, đang dùng long đầu trượng đánh tới, vừa đi được nửa đường liền hóa thành một cự long dài chừng ba mươi lăm vạn trượng, thanh thế hùng hồn mở ra miệng lớn như chậu máu hướng chỗ hai người Nhạc Vũ đang đứng phun ra kim viêm hỏa diễm.
- Tiên Thiên Đạo Kinh này có thể hậu đại giáo kinh giảng nghĩa đi…



Trong miệng không nhịn được thốt ra lời này, lại rõ ràng dẫn dắt được thiên địa giao cảm, một tia bát kiếp lôi mang liền đánh lên kim sắc phù bàn trên tay Nhạc Vũ, nhấp náy ra một vầng sáng lạn chui vào trong cơ thể hắn, lưu lại trên Ngũ Hành kiếm trận.



Nhạc Vũ chợt bừng tỉnh, trước tiên dùng thuật nội thị nhìn vào bên trong đan điền của mình.



Chỉ thấy kim sắc phù bàn yên tĩnh phiêu phù cùng thần hồn của hắn loáng thoáng như có chút liên hệ.



Ngay sau đó Nhạc Vũ cũng có điều ngộ ra.



- Nguyên lai vật này thực sự không phải hoàn toàn không có linh trí, đây là muốn mượn lực của ta tuyên dương tín niệm đạo kinh, ngưng tụ khí linh sao?



Nhạc Vũ cũng vui vẻ làm việc này, nếu như thật sự có thể tụ ra được khí linh, nói không chừng trong tay hắn cũng có thêm được một món tiên thiên linh bảo.



Một bản ghi chép về tiên thiên đại đạo đối với hắn mà nói giống như giúp người trong cơn hoạn nạn.



Nhưng thật không biết trong tương lai hắn có thể tu thành hỗn nguyên, chứng đạo được hay không!



Khẽ mỉm cười, Nhạc Vũ nhìn khắp xung quanh tiếp theo vẫn chưa có ý rời đi mà phi thân lên vị trí khi nãy Hỗn Nguyên Khí bị phong tỏa.



Ngay sau đó hồn niệm của hắn truyền khắp bốn phía, đem Khuy Thiên Châu thúc đẩy tới cực hạn.



Nơi đây vốn là nơi đông đảo linh mạch hội tụ bên trong Tiên Thiên sát trận, nếu không như thế cũng không khả năng tụ tập được đoàn Hỗn Độn Khí.



Mà mượn dùng linh xu trận pháp, chỉ một thoáng đã tính ra được mấy trận đồ. Ngay khi vừa thành hình trong đầu Nhạc Vũ, khóe môi hắn cũng hiện lên tia cười sáng lạn.



- Trong trận có trận sao? Thì ra là thế!