Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1036 : Tiên Thiên Âm Loa!

Ngày đăng: 20:53 20/04/20




Vẻ mặt Cực Lan giật mình nhưng cũng không có cảm giác vui sướng, theo cỗ dị lực tràn đến làm thương thế của hắn nháy mắt khôi phục hơn phân nửa, còn có một cỗ pháp lực mộc hệ tinh thuần lại cứng rắn vô cùng xen lẫn bên trong, xây dựng một nhóm phù văn màu xanh bên trong đan điền của hắn, sau đó rót vào trong nguyên hồn, đem cả nguyên anh chặt chẽ trói buộc lại!



- Vạn Vật Sâm La Quyết?



Vừa nhận ra thần thông mộc hệ này, Cực Lan theo bản năng liền cả kinh, theo sát phía sau là một trận cuồng nộ.



Phù văn màu xanh kia không thể hoàn toàn chế phục hắn, dưới sự trùng kích toàn lực của hắn, nhiều nhất chỉ có thể duy trì được phong ấn khoảng bảy ngày thời gian.



Nhưng cho dù chính là bảy ngày, cũng ý nghĩa trong đoạn thời gian này tất cả sinh tử đều nằm trong tay người khác.



Ngay sau đó pháp lực bên trong đan điền Cực Lan lại liên tục sôi trào lên, từ yếu chuyển thành mạnh mẽ, dần dần bạo ngược, đã mang theo tâm chí nhất định muốn chết.



Hắn là một nhân sĩ hùng kiệt một phương, bản thân đạt tới Huyền Tiên cảnh giới, há có thể chịu đựng nỗi nhục này? Mặc dù là chết cũng không nguyện bị người khống chế!



Nhạc Vũ lập tức liền có cảm giác, cười khổ thở dài, chỉ dùng một ý niệm liền đem pháp lực bạo ngược của Cực Lan mạnh mẽ áp chế.



Hắn không muốn bại lộ thân phận Uyên Minh cho người này biết quá sớm. Cho nên cũng lười giải thích, chỉ đem Cực Lan nhốt vào trong Tam Linh Trấn Tiên Bàn, ngồi vào vị trí trung ương.



Ngay sau đó hắn đem thanh âm ngưng tụ thành một đường truyền vào bên tai người kia:



- Sư huynh chớ giận! Không quản hôm nay chuyện mấy thanh hung binh kia thế nào, đợi bảy ngày sau ta nhất định thả ngươi rời đi là được!



Trong mắt Cực Lan tuôn ra lửa giận, nhưng lại cảm thấy có vài phần kỳ quái, vì sao người này lại xưng hắn là sư huynh?



Bên trong Thủy Vân Tông cũng không có người này, mặc dù Hồng Vân chân nhân lưu lại truyền thừa cũng chưa từng nghe nói qua có siêu giai huyết mạch Long Hoàng tồn tại.



Nhưng rốt cục hắn vẫn cố gắng kiềm chế lửa giận của mình, hai mắt phun lửa, nhìn lên trên nói:



- Bảy ngày? Mong rằng đạo hữu đến lúc đó hãy giữ lời!



Nhạc Vũ cũng đã không có tâm tình đi giải thích với hắn, có một vị Thái Thanh Huyền Tiên gia nhập, khả năng thôi diễn của Tam Linh Trấn Tiên Bàn lập tức tăng lên gấp bội lần, pháp lực thao tác cũng gia tăng bốn thành!
Toàn bộ tiên thiên cấm chế nơi đây đều mất hết hiệu lực.



Đằng Huyền đối với hai đôi Thiên Ý kiếm cùng Nghịch Thiên đao sớm có chú ý, linh thức dao cảm, rõ ràng nhìn thấy trăm ngàn đạo canh kim linh đang lặng yên không chút tiếng động xen lẫn trong linh lực cuồng triều tiếp cận hai thanh tiên thiên kiếm phôi, sau đó rót vào bên trong.



Long hồn ý niệm cũng tùy theo chậm chạm rót vào trong kiếm phôi.



Khóe môi Đằng Huyền nhếch lên ý cười, chỉ thấy tận sâu trong lòng đất phun mạnh bạch quang, xông thẳng lên trời, đánh lên hai thanh kiếm phôi đang ngưng tụ thành hình giữa không trung.



Ba món tiên binh giao kích, trong phạm vi vạn dặm đều lóe sáng kim mang nhấp nháy.



Lần này cũng không dễ dàng bị đánh lại nguyên hình như lúc trước, hai thanh nhị phẩm tiên thiên kiếm phôi tự xuất ra một đạo huyết hồng kiếm quang giao kích quấn quanh cùng bạch quang, chỉ trong chốc lát va chạm trăm ngàn lần, hai kiếm liên thủ không chút hạ phong.



Trong lòng Đằng Huyền thoáng hiểu được, đây là do Thiên Ý kiếm cùng Nghịch Thiên đao đã lặng yên rót ý niệm vào bên trong hai kiếm phôi nên khiến cho thanh thế gia tăng mãnh liệt như vậy.



Trong lúc nhất thời kiếm cương bốn phía, đem toàn bộ Huyền Vũ Cương Nham chung quanh đều hủy diệt, trong phạm vi mấy vạn dặm toàn bộ hang động đều dần dần bị đánh thông, biến thành bằng phẳng, ngay cả Đằng Huyền cũng không thể không thu liễm bớt Vạn Lý Quan Ảnh Thuật.



Giờ phút này bạch quang giống như cây chùy, cơ hồ mỗi khi va chạm một lần liền khiến khí linh long hồn dung nhập vào kiếm phôi thêm vài phần.



Lẽ ra giờ phút này là lúc mấu chốt nhất, nhưng thần hồn Nhạc Vũ lại không chút dao động, hắn vẫn chuyên chú tiếp tục bố trí linh trận.



Nhưng một ít Thái Thanh Huyền Tiên chung quanh đã không còn kiềm nén được nữa, một đạo kim sắc quang mang liền bắn thẳng tới hai thanh tiên thiên linh binh.



Sau đó phảng phất giống như có tín hiệu, đem hơn mười khí tức toàn bộ gợi lên, từng đạo độn quang đủ màu sắc lục tục xông lên trời.



Nhạc Vũ cũng không đi quan tâm, Đằng Huyền thấy thế cũng không để ý, chỉ lạnh lùng đưa mắt nhìn qua, lộ ra vẻ trào phúng.



- Hữu dụng sao?



Trong lòng nàng thầm nghĩ thủ đoạn mấy Huyền Tiên kia kém sư tôn của mình không chỉ một bậc!