Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1076 : Chư tiên hiến bảo!

Ngày đăng: 20:53 20/04/20




- Hi Hoàng, Thần Nông, Hiên Viên, quả nhiên là ba vị Nhân Hoàng Hỏa Vân Động!



Đồng tử Nhạc Vũ co rút thật nhanh, thoáng cúi thấp đầu.



Trong đầu hắn đang thầm nghĩ về ba vị Nhân Hoàng này. Sau khi hồng hoang vỡ nát, phân tách thành nhiều thế giới, khiến cho nơi nào cũng gặp phải tai họa ngập đầu.



Những sinh linh còn sống sót về sau đều trọng diễn nhân đạo, đều có nhân vật tương tự như ba vị Nhân Hoàng này xuất hiện.



Giống như tại Thiên Nguyên Giới, có một vị Linh Đế thường đi tìm bách thảo truyền thụ cho phàm nhân tri thức về trồng trọt chăn nuôi.



Còn có một vị tên La Nghệ chế ra cung tên mà săn bắn chim thú.



Trước kia hắn luôn cảm thấy thật kỳ quái, hiện giờ suy nghĩ lại hơn phân nửa những nhân vật có được đại công đức kia là hình chiếu ở những mảnh nhỏ khác của hồng hoang, dẫn dắt chư giới diễn biến nhân đạo.



Linh Đế đối ứng tự nhiên là Thần Nông Viêm Đế. Mà La Nghê tất nhiên là hóa thân của Hậu Nghệ.



Rất nhanh Nhạc Vũ liền thu hồi tạp niệm, vẻ mặt nghiêm túc thi lễ, thật tâm cung nghênh.



Ba vị Nhân Hoàng trước mắt vô luận là khí vận hay công đức đều vô cùng nồng hậu, pháp lực đã đạt tới Chuẩn Thánh cảnh giới.



Trong hồng hoang thế giới, thân phận được xác nhận sau vài vị Đạo tổ, đồng dạng đã nhận được trường sinh tiêu diêu, cùng thiên địa đồng thọ.



Nhạc Vũ kính ngưỡng là thành tựu của họ, không phải vì thần thông hay pháp lực, dù là Trấn Nguyên đại tiên cũng hơn họ vài phần. Chỉ là công lao giáo hóa Nhân tộc, khiến cho Nhân đạo rầm rộ chấn hưng, đã đáng giá cho người tôn kính.



Trấn Nguyên Tử liền đi trước một bước chào hỏi ba người, lúc này mới cùng sóng vai đi vào bên trong điện.



Nhạc Vũ cũng quay trở về chỗ ngồi xuống, giờ phút này không khí bên trong điện lại biến đổi. Đồng dạng lại náo nhiệt vui mừng, trọng tâm đều quay về mấy người Trấn Nguyên Tử.



Đa số đều khẽ mỉm cười, nghe mấy vị ngồi bên trên nói chuyện. Thỉnh thoảng có người ngắt lời, nhưng đều là những lời khen tặng. Khiến tam hoàng cùng Trấn Nguyên Tử, Tây Vương Mẫu đều vui vẻ vô cùng.



Ngoài ra còn có trận giao phong trong lời nói giữa Xiển Tiệt nhị giáo, thỉnh thoảng còn có khói chiến căng thẳng, chỉ dâu mắng hòe. Mấy người Tây Phương Giáo ngẫu nhiên cũng ngắt lời xen vào, có đôi khi cùng Xiển giáo đồng khí liên chi, có đôi khi lại liên thủ cùng Tiệt giáo. Ngẫu nhiên còn đem vài vị Kim Tiên thuộc Xiển Tiệt nhị giáo đồng thời bực bội không thôi.



Khiến ai ai cũng cảm thấy vô cùng phấn khích, Nhạc Vũ ban đầu cũng có chút hăng hái lắng nghe, nhưng sau chốc lát lại cảm giác không còn gì thú vị.




Ở giữa là một kim vàng đang không ngừng chuyển động.



- Bảo bối thật tốt, Hiên Viên đạo hữu không ngờ lại bỏ được!



Tây Vương Mẫu ngồi đối diện lập tức cất tiếng than sợ hãi. Mà Hiên Viên không khỏi cười to nói:



- Mấy vạn năm thời gian ta ở trong Hỏa Vân Động cùng hai vị huynh trưởng, cùng nhau suy diễn trận đạo. Tự cảm thấy hơi có chút thành tựu, liền bắt tay luyện chế La Bàn Nghi, nghĩ tới xác minh khả năng. Nếu nói hiệu quả phá trận vật này tụ tập thành tựu trận đạo suốt đời của ta, còn vượt xa Chỉ Nam Xa năm xưa gấp mấy lần. Chỉ là Chỉ Nam Xa giúp ta đại phá Xi Vưu, lại chịu tải công đức vô cùng vô tận, đã thành công đức chí bảo. Tiểu đệ đến tột cùng thật luyến tiếc, vì vậy chỉ đành dâng lên vật này…



Nhạc Vũ nghe được trong lòng hâm mộ, Hiên Viên nói bảo vật ở phương diện trận đạo còn hơn Chỉ Nam Xa, như vậy nhất định sẽ không sai.



Nếu có thể tìm hiểu thông thấu, giúp ích đối với hắn chỉ sợ không kém hơn Tam Viên Chân Kinh.



Bốn kiện bảo vật đều là một món giá trị hơn một món, thật làm người ghen tỵ.



Bốn vị thượng cổ đại năng tặng xong lễ vật, mới đến tam giáo chúng tiên lấy ra linh trân, đồng dạng đều là vật phi phàm.



Triệu Công Minh chuẩn bị lễ vật mừng thọ chính là một đóa Thập Phẩm Thanh Liên, tiên thiên nhất phẩm linh bảo, cũng không biết tìm được từ nơi nào.



Xiển giáo cũng không chút nhường nhịn, Nhiên Đăng lấy ra một đóa tiên thiên Đâu Suất Thiên Linh Chân Viêm, lập tức làm chúng tiên lại kêu lên thất thanh.



So sánh mà nói lễ vật mừng thọ của Dược Sư Vương Phật lại thoáng kém cỏi, chỉ là một Bát Bảo Công Đức Thần Nê, nhưng cũng làm Trấn Nguyên Tử vui vẻ ra mặt.



Nhưng qua những vật này, sau đó liền trở nên bình thản. Những Đại La Kim Tiên còn lại hiến vật mặc dù cũng quý hiếm, cơ hồ không có vật nào dưới hậu thiên nhị phẩm, nhưng so sánh với bảy loại linh trân ban đầu kém cỏi hơn rất nhiều.



Nhạc Vũ cũng là như thế, hắn từng lấy được nhiều linh bảo vì thế khẩu vị cũng tăng thật cao, sau đó cũng không còn bao nhiêu hứng thú.



Một mình tĩnh tọa thẳng đến khi Minh Nguyệt đồng tử đi tới trước người mới chậm rãi đưa ra bình ngọc.



Lập tức nghe bên trong chúng tiên có tiếng châm biếm truyền đến:



- Thiên Đình các ngươi chẳng lẽ nghèo rớt đến nông nỗi như vậy hay sao?