Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1087 : Chí thánh chí minh

Ngày đăng: 20:53 20/04/20




Nhạc Vũ đứng lơ lửng trên không trung trên một mảnh đất có phạm vi chưa đầy mười trượng. Đây là một nơi trong thế giới động thiên của Ngũ Trang Quan, có chênh lệch thời không gấp trăm lần so với bên ngoài, có nghĩa thời gian ở đây một ngày sẽ là trăm ngày bên ngoài, thậm chí còn hơn cả Diệu Pháp Đại La Thiên.



Đây chính là chỗ cao nhất của Vạn Thọ sơn, cũng chính là chỗ trọng yếu nhất trong mật cảnh của Ngũ Trang Quan, cho dù là Trấn Nguyên Tử cũng không khinh suất vận dụng để tránh tổn hại nguyên khí động thiên.



Trong thần quốc của Ngân Linh tử ở Diễn Thiên Châu tuy cũng có chênh lệch thời gian gấp trăm lần nhưng thứ nhất là linh lực đơn bạc, thứ hai là hoàn toàn bị cách trở cảm ứng với bản nguyên thiên địa. Quan trọng nhất là với gia tốc thời gian như vậy hoàn toàn không cách nào dung nạp tồn tại cơ hồ có thể so với Đại La Kim Tiên như hắn, thậm chí chỉ cần tiến vào chỗ chênh lệch gấp mười lần đã có thể khiến cho không gian sụp đổ.



Nếu như Ngân Linh Tử còn chưa vẫn lạc thì dựa vào thần lực của hắn có thể duy trì nhưng hiện giờ chỉ dựa vào một vu trận tàn khuyết thì tuyệt khó có thể làm.



- Không trách Ngũ Trang Quan được liệt vào hạng bảy trong ba mươi sáu động thiên Hồng Hoang.



Nhạc Vũ thoáng cảm giác một phen, phát giác mặc dù thời gian ở đây chênh lệch gấp trăm lần nhưng linh lực vẫn dồi dào, tương xứng với tiên sơn nhất phẩm, không khỏi ao ước. Động thiên trong Diễn Thiên Châu của hắn tuy được thế giới trong châu chi trì, lại có lực lôi đình của tiên hạnh chống đỡ nhưng cũng không chênh lệch quá sáu lần, chẳng biết khi nào mới được như động thiên của Ngũ Trang Quan.



Thoáng thất thần, Nhạc Vũ liền đem Địa Thư cùng hồng mông kiếm điển, tam viên chân kinh cho trôi nổi quanh người. Hắn cũng không lập tức tìm hiểu mà vung tay xuất ra Cửu Cực Ti Nam Nghi, Tam Linh Trấn Ma Bàn và Thông Thiên Nghi rồi dùng thần niệm liên lạc khiến lực tính toán gia tăng mấy lần, sau đó chiêu lấy một quả bồ đề, một quả Nguyên Trí và một quả Thất linh thiên thông, dùng pháp lực bao lấy xoắn thành nát bấy rồi gia nhập vào một gốc linh dược chế thành huyết thanh, dẫn động sáu loại linh diễm chế luyện, cuối cùng trong tay là một đoàn huyết thanh lục sắc.



Cơ hồ không chút do dự, Nhạc Vũ trực tiếp há miệng nuốt đoàn huyết thanh này vào trong miệng. Lúc này thời gian cấp bách, dược liệu cũng thiếu thốn nên hắn cũng không kịp đem những linh quả có thể tăng lên tuệ lực này luyện chế thành đan, cũng may dùng phương pháp phục dụng trực tiếp này hiệu quả cũng không thua kém quá nhiều, chỉ mất đi khoảng ba phần công hiệu.



Vào sát na uống dược dịch vào bụng thì Nhạc Vũ cảm giác trong bụng như lửa đốt, một dị lực thanh sắc tiến thẳng vào thần hồn của hắn.



Sau một khắc, bên tai hắn vang lên một tiếng nổ rồi tâm thần thoáng hoảng hốt, lúc thanh tỉnh lại dường như đã tiến vào hư không vô tận.



Trước mắt núi không phải là núi, nước không phải là nước mà do vô số pháp tắc đại đạo xây thành, gió mây cây cỏ cũng đều là lực lượng Ngũ Hành hiển hiện, đồng dạng là lực pháp tắc tạo ra. Mắt của hắn lúc này có thể nhìn thấu thế giới bản nguyên, trực chỉ huyền diệu của tạo hóa.



- Đây là cảnh giới chí thánh chí minh cao nhất của Đạo gia?



Trong mắt Nhạc Vũ lóe lên hào quang, sau một khắc biết trạng thái thần hồn này cũng chưa phải chân chính là chí thánh chí minh mà chỉ là lực tính toán đạt đến trình độ cực cao dẫn phát dị tượng, hắn thử thôi diễn thiên cơ một phen rồi lại thầm lắc đầu.
Nàng càng nói càng lộ vẻ bất an.



Chiến Tuyết cũng lộ vẻ vui mừng, sau khi nghe câu cuối cùng thì thần sắc dần khôi phục lạnh lùng.



Lí Tử Hàm lấy ra Hi Hoàng kính, rưới lên vài giọt tinh huyết thôi động ra hình Tiên Thiên bát quái, suy diễn chỉ chốc lát liền có sở đắc, thần sắc không có quá nhiều biến hóa:



- Chủ nhân pháp kiếm tu liên quan quá lớn. Mặc dù thành tổ sư kiếm tiên nhưng đã đắc tội với thiên. Bất quá thân phận chủ nhân vốn đã không ở trong Ngũ Hành nên tuy có hung hiểm cũng không lo ngại.



Chiến Tuyết nhíu mày, trong mắt lộ vẻ kiên quyết:



- Ta nhớ sau trăm năm là ngày nữ nhân kia lập lục đạo luân hồi!



Ngao Tuệ nghe vậy ngẩn ra một lát, mới ý thức tới người mà Chiến Tuyết nói chính là Hậu Thổ, sau khi lấy lại tinh thần thì thân ảnh Chiến Tuyết đã hóa quang tiến vào vực sâu, nói vọng lại:



-, Ta đi rồi sẽ về, các ngươi ở đây chờ ta!



Ngao Tuệ theo vô thức ném ra viên hoàn ngũ sắc nhưng đã không kịp ngăn trở, bất giác thở dài rồi không chút do dự bám sát.



Chiến Tuyết một mình phi độn phía trước, qua mấy nhịp thở thì đã xuyên qua ngàn vạn trượng mới thấy địa thế chợt dừng lại, là một không gian khổng lồ dưới lòng đất.



- Tiên Thiên sát trận!



Chiến Tuyết không hề để ý, kiếm sát hồng sắc bao phủ lên trên, sau một thoáng đã cưỡng ép phá vỡ vô số cấm chế Tiên Thiên. Vào lúc nàng cảm ứng được khí tức triệu hoán mình càng lúc càng gần thì lồng ngực đột nhiên đau buốt, trong lúc mơ hồ có thể thấy một đầu lâu cực lớn từ xa nhìn lại.