Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1095 : Côn Ngô Côn Bằng

Ngày đăng: 20:53 20/04/20




Từ nam tới bắc Địa Tiên Vân Thành ước chừng ngàn dặm, rộng lớn không tưởng tượng nổi, xem như là khu thị tu chân lớn nhất trong phạm vi ức dặm của Vạn Thọ sơn.



So với Tây Hải Long thành cùng Dịch Linh thành, còn lớn hơn gấp mười lần. Số lượng tu sĩ lên tới ngàn vạn, tu sĩ xuất nhập mỗi ngày cũng đạt tới mấy trăm vạn.



Có tới mấy ngàn con đường, vô số cửa hàng quầy hàng khiến người vô cùng hỗn loạn hoa mắt. Nhạc Vũ chậm rãi đi dạo bên trong các con đường, men theo một ít linh giác hướng thành nam rời đi.



Chỉ một lát sau hắn dừng lại trước một lầu các sáu tầng hoa lệ có chút khí thế ở một nơi hẻo lánh.



- Công Khí Các?



Ngửa đầu liếc mắt nhìn qua, Nhạc Vũ đi thẳng vào bên trong.



Đồ vật trong này phần lớn đều là sản phẩm cơ quan, chẳng hạn như Phong Nhận Xa, Thiên Hỏa Xa, Chỉ Nam Xa, thậm chí cơ quan khôi lỗi, thứ gì cũng có.



Có chút đồ vật đã được luyện chế thành pháp bảo, uy lực mạnh mẽ.



Nhạc Vũ nhìn lướt qua khắp nơi, sau đó ánh mắt dừng trên một mặt viên bàn bằng kim chúc.



- Ngũ Cực Nhận Khúc!



Quét mắt nhìn qua tên gọi, ánh mắt Nhạc Vũ không khỏi lóe ánh sáng.



Vật này tuy được dùng Cơ Quan Thuật luyện chế, không ngờ cũng là một kiện tam phẩm hậu thiên linh bảo.



Hẳn là vật trấn điếm, ý đặc biệt bày ra nơi này để triển lãm với mọi người.



Chế tạo có thể nói hết sức tinh xảo, còn cất chứa Ngũ Hành lực bên trong. Cũng không tuân thủ theo phương pháp tuần hoàn mà là điên đảo ngũ hành, lấy lực xung đột làm năng lượng cho cơ quan sử dụng.



Phát ra ngũ hành nhận, đích thị là vô cùng đặc sắc. Thậm chí không cần dùng pháp lực là có thể tự động di chuyển.



Trong cửa hàng này bày sản phẩm phần lớn từ cửu phẩm đến ngũ phẩm. Chỉ có vật kia chẳng những thành tựu linh bảo, còn đạt tới hàng ngũ tam phẩm.



Nhạc Vũ cũng không mấy hứng thú đối với Ngũ Cực Nhận Bàn kia, nhưng nhìn vật này cũng biết được tiêu chuẩn cao thấp của Công Khí Các.


- Côn Ngô đa tạ chủ nhân thành toàn!



Sau Côn Ngô chừng mười lần hô hấp, Côn Bằng cũng trúc trắc di chuyển hướng Nhạc Vũ hành đại lễ tham kiến:



- Côn Bằng gặp qua chủ nhân!



Nhạc Vũ thấy vậy khẽ thở dài, Côn Bằng cùng Côn Ngô kỳ thật cũng xem như siêng năng, sau khi hắn rời khỏi Thiên Nguyên Giới, gần trăm năm thời gian cả hai cũng đã tiến triển đến Linh Tiên cảnh giới.



Nhưng dù sao cũng chỉ là nhân tạo, thân khôi lỗi dĩ nhiên không so sánh được với thiên phú Yêu tộc hoặc Nhân tộc.



Thần hồn cảnh giới Linh Tiên, điều khiển thân thể khôi lỗi Huyền Tiên, rốt cục có chút miễn cưỡng.



Cũng may hắn vốn cũng không hề có ý nghĩ trông cậy vào hai cỗ khôi lỗi trợ giúp hắn.



Đánh ra một đạo pháp lực, nâng hai người tới bên cạnh, tiếp theo hắn lấy ra Tử Khuyết Thiên Chương đưa cho cả hai nói:



- Hai người các ngươi cố gắng tìm hiểu thiên chương, sau khi thông thấu thì cố gắng để thể xác nắm giữ. Ngày sau đều có tác dụng cho các ngươi.



Dứt lời Nhạc Vũ lại hút nhiếp đem hai người đưa vào trong Diễn Thiên Châu.



Còn chưa kịp nhìn kỹ tình hình bên trong động thiên Thiên Ý Phủ, tâm thần Nhạc Vũ chợt sinh ra cảm ứng.



Rõ ràng hắn nhìn thấy ngay phương hướng cửa thành Địa Tiên Vân Thành có một đạo thanh quang nhảy lên không xuyên qua cửa thành, đang bay lượn xoay quanh cuối chân trời.



- Cuối cùng đã ra rồi sao…



Thanh quang kia chính là Đông Hoa tán nhân, luôn luôn bay thẳng theo hướng bắc, rõ ràng đi tới phương hướng của phương bắc đế đình.



Nhưng ở sau lưng hắn còn có vài thân ảnh đuổi theo sau. Không nhanh không chậm, chỉ cách Đông Hoa chừng trăm vạn trượng. Là một nhóm người dùng thanh lam tiểu tán bao phủ, vẻ mặt đều lén la lén lút.



Nếu không phải hiện tại Nhạc Vũ đối với huyễn thuật cơ hồ đã có tinh túy, đã không cách nào nhận ra được người bên trong.